Stránky

2012/10/23

Những khỏanh khắc của mùa thu .

 Hôm qua đưa con gái đi kiểm tra sức khỏe định kì năm thứ 15 .
  Vẫn bà bác sĩ nhi của 15 năm trước . Vẫn cô y tá của 15 năm trước . Vẫn phòng khám nằm trên một vườn hoa nhỏ của thành phố . Mọi thứ hầu như không suy chuyển , từ chiếc bàn khám bệnh , tđựng hồ sơ ...có chăng chỉ là màu sắc của cây cỏ hoa lá, vôi tường là thay đổi đi chút chút .
  Bất chợt mình như nhìn thấy em bé búp bê ca mình 15 năm trước người tròn ủng như một củ khoai tây , được ci hết quần áo, tã lót nằm ù ụ trên chiếc bàn lần đầu tiên đi kiểm tra tòan diện sức khỏe trong cuộc đời .
  Chỉ duy nhất có một sự thay đổi kì diệu thôi . Ấy là em bé búp bề ngày ấy bây giờ là một thiếu nữ tóc dài ,  biết cười duyên duyên một tí rồi :-) .  Cô y tá dường như đọc được suy nghĩ của mình nên hồ hởi nói với mình :" thời gian quả là nhanh quá đúng không , ngày trước nó còn bé tí nằm kia... bây giờ nó ngồi đây  cao lớn và xinh đẹp quá  ! Đúng là chúng ta đang ...già đi "  
    Căn phòng nằm trên tầng hai một khu nhà , được bao bọc hòan tòan bằng kính để thu gom ánh sáng . Mùa hè vào đây rất  thích vì nó rực rỡ tòan nắng với nắng . Nhưng vào thời điểm hôm qua mình ngồi thì nó như một bức tranh với gam màu vàng vô cùng rực rỡ . Bỗng nhiên chợt cảm thấy những mùa thu cứ lần luợt kéo nhau đi , và mình muốn giơ tay níu lại một chút gì rất mơ hồ !!!
    Đưa con gái về trường học tiếp , mình đỗ xe vào một góc nhỏ rồi đi bộ lang thang .  Cả một thành phố ngập trong xác lá vàng uốn lượn quanh co . Mùi lá chín nồng lên xộc vào mũi mình thhương ngai ngái cay cay . Mỗi khi gió thổi hàng nghìn chiếc lá đua nhau rơi xuống , phđầy những con đường mình đi qua .
   Dm chân lên thảm lá dày và êm ...mình đi bỏ lại phía sau những con đường hoang hỏai !
 ... Tự nhiên nhđến một khách hàng sáng sớm vào cửa hàng mình mùa bánh ngọt . Vừa mới sáng sớm thôi mà cô ấy đã nhận được một cuộc điện thoại nghe có vẻ rất êm ái . Vì mình thấy mắt cô ấy sáng long lanh,  má ửng lên và mồm thì liên tục nói thế này :" Em cũng yêu anh ! Em lúc nào cũng yêu anh ! Luôn luôn yêu anh !" Nói rồi cô ấy lại mỉm cười với mình !
  Hình như lâu lắm rồi mình chả nói với ai một câu đại lọai có điệp khúc nhanh và nồng nàn tha thiết như thế !   
   ... Thành phố chìm trong biển lá màu vàng !!!
   Lái xe về  nhà nắm một bàn tay gầy gầy quen quen !   Quen  ! quen lắm ! quen đến độ không còn nhận biết nổi ! Khỏang bao lâu mình lại nắm tay nhau với những cơn sóng dâng lên đầy trong bầu ngực ngày một mềm đi !!!!
                                                                     Sấu chua . 

2 komentáře:

  1. Chị ơi, thấy con gái lớn thế thì có ... ty tý buồn ko?? sao em tưởng tượng Quậy quậy lớn lên thì em ... buồn và nhớ nó quá! ;(

    OdpovědětVymazat
  2. Không buồn nhưng thèm và tiếc những ngày nó bé bỏng trong vòng tay của mình đã trôi đi thật nhanh !!! Làm mẹ hầu như ai cũng trải qua cảm giác mâu thuẫn này em ạ . Vì ai cuối cùng muốn nhìn thấy sự trưởng thành của con cái , đó mới là cái đích mà cuộc sống hứong tới .

    OdpovědětVymazat