Stránky

2013/01/24

Những mùi hương xưa cũ !

  Hà Nội những năm của thập niên 80 rộ lên một món quà rất dung dị và thơm tho . Bánh quế !
 Bánh quế bây giờ có lẽ chả còn ai bán mấy . Vì giữa hằng hà vô số các lọai quà , bánh quế đã tự biến mất như chưa từng ra đời .Thử hỏi một đứa trẻ con lên 5 lên 7 có biết bánh quế là thứ bánh gì không , có khi mặt lại ngớ ra !:-))
 ... Sân trường giờ ra chơi một lũ con gái túm năm tụm ba , chung tiền ăn quà vặt , kiểu gì cũng có một đùm ô mai khế gói trong mảnh giấy vở cũ mực viết nhòe ra tím ngơ ... kiểu gì cũng có một chồng bánh quế mỏng mảnh , bẻ ra chia nhau ăn rào rào :-))
  Những tối mùa đông rét mướt , gió thổi ù ù , mẹ cho mấy hào bảo chạy ra đầu phố mua quà , thể nào cũng nghĩ ngay đến hàng bánh quế . Bà hàng xén bụng to ngồi chễm trệ bên chồng bánh quế cao đến lưng . Chả đến ý đến cái nhìn thèm thuồng của đứa trẻ nắm chặt mấy hào lẻ trong tay hổn hà hổn hển vượt qua mấy quãng đường tối om chạy đến  :-), bà thủng thẳng mở cái dây buộc túi bánh quế , thong thả đếm ra vài chiếc . Cầm chắc mấy chiếc bánh , đưa lên mũi hít thật sâu !!! Đi thật nhanh về nhà . Đi nhanh thôi không chạy , kẻo gió đông thổi bạt gãy hết bánh quế :-)))
  Về nhà mấy mẹ con , chị em bẻ ra thơm thơm, mỏng mảnh , tan biến vào lưỡi như giả vờ , cái kiểu ăn thòm thèm , ăn mà như không , nhẹ bẫng nuối tiếc ...!
 Rồi người ta cải tiến cuộn bánh quế mỏng thành những chiếc ống nhỏ xinh xinh thơm thơm mùi quế chi vàng xuộm .
   Một hôm mẹ mang về một  mảnh sắt nặng chình  chịch , gồm hai mảnh sắt tròn nối vào nhau bằng một cái kẹp , hai mảnh sắt tròn được nối với hai thanh sắt dài và một vòng tròn sắt dùng để xiết chặt hai mặt tròn phẳng vào nhau . Mẹ bảo khuôn bánh quế đấy !
  Rồi mẹ ra phố NGõ Gạch mua bột sắn . Một người bạn của mẹ truyền cho mẹ cái nghề làm bánh quế . Mẹ làm bác sĩ mà làm thêm biết bao nhiêu nghề phụ để có tiền đồng ra đồng vào , mớ rau con cá .
  Tối tối mỗi khi cả nhà cơm nước xong xuôi, các con ngồi vào bàn học bài , mẹ lại đong bột vào cái nồi , thả vào một quả trứng vịt , chút đường mật , một chút bột quế , quấy quấy , ngửi ngửi ...đong đong đếm đếm một cách rất mơ hồ xa xăm nhưng chính xác :-))). Bố kê một cái kệ bằng mấy viên gạch cao bằng cái bếp dầu cho mẹ tì cái khuôn bánh vào để trở bánh lên bánh xuống .
  Nhiều đêm thật khuya vẫn thấy dáng mẹ ngồi tần tảo lặng lẽ tráng và cuộn từng chiếc bánh xinh xinh . Chồng bánh cứ đầy lên , thì đêm thêm thăm thẳm .   Có lẽ mình được hưởng từ vài nét giống mẹ . Mẹ ít buồn phiền, hầu như không giận hờn óan trách đòi hỏi gì từ ai . Việc to mẹ làm thành bé . Việc phức tạp mẹ cho nó thành đơn giản . Cả núi việc mà mẹ thì bé nhỏ nhưng  cần mẫn làm băng băng như thể chả có việc gì !!! Vì thế với mình mẹ thật là VĨ Đại !!! 
   Tráng bánh quế tưởng là đơn giản nhưng nó đòi hỏi sự quả quyết và khéo léo . Từ đổ bột vào khuôn , xiết cho bột dàn đều và mỏng , ngửi thật tinh mùi bột từ sống đến từ từ chín , rồi thơm nức lên . Mở khuôn nóng giãy , lấy cái cật tre già tròn lu cuộn thật nhanh khi bột còn dẻo thành cái ống xinh xinh thơm thảo . Bàn tay phải gượng nhẹ nhưng dứt điểm để cái bánh được cuộn lại nhưng thẳng thắn tròn vo . Tất cả bấy nhiêu việc cho công đọan hòan thành một cái bánh quế chỉ diễn ra trong chừng 3 phút thôi ,  ít hơn bánh sẽ nhạt màu và ỉu , lâu hơn bánh sẽ ròn và vỡ . Bánh vỡ nhiều thì không có lãi  ( nhưng lại sướng mồm lũ con :-))) .
  Sau này khi cuộc sống khá hơn , mẹ không còn tráng bánh đem đi giao nữa . Mỗi khi Tết đến mình lại lôi cái khuôn cũ ra để tráng bánh ăn chơi . Bánh ăn chơi sẽ thêm dừa , thêm lạc, ép ròn tan bẹo ngậy , ăn rất mê !
   Bánh quế trở thành một phần kí ức êm đềm của mình !
 Còn nhớ như in , mỗi khi tráng những chiếc bánh cuối cùng của mẻ bột , mình thường cố tình đổ bột thật dày lên , để có vài chiếc bánh dày dặn , ròn rùm rụm , cất giấu đi để dành cho hai đứa em sáng mai ngủ dậy có quà . Những lúc đấy cảm giác thật là vui , thứ niềm vui nho nhỏ len lén vào tâm tư , dâng lên đầy chặt ... vì mỗi sáng mai thức dậy nhìn thấy hai đứa em , đứa nào cũng chui tọt ra bếp tìm tìm cái bánh chị làm riêng cho mình !  Mắt sáng rực lên , niềm hạnh phúc đến là bé nhỏ và đơn sơ !!!
    Gần đây trong một lần đi lang thang mình tha về một cái khuôn bánh quế kiểu của tây . Nó chẳng mang một chút hình hài nào của chiếc khuôn bánh quế cũ mẹ ngày xưa vẫn làm . Khuôn mới toe, cắm điện hiện đại , khuôn sắt chống dính, có kèm theo các lọai công thức bánh , có đèn báo mỗi khi bánh chín . Mình định sẽ tráng bánh quế và kể lại câu chuyện làm bánh quế của bà ngoại bọn trẻ cho các con nghe .
  ... Chỉ là mình phân vân ... bọn trẻ bây giờ sẽ cảm nhận hương bánh quế ra sao ???
   ... Những mùi hương xưa cũ ...còn lại tới bao giờ ???
   Hôm nọ dặn mẹ tìm cho mình cái khuôn bánh quế ngày xưa thô mộc . Bố nghe được cười bảo : " Con đừng hoài cổ nữa !"  :-)))

                                                                           Sấu chua .

2 komentáře:

  1. Thấy báo nhều entry mới của em nhưng chị để dành đọc lúc mình có thời gian để được đọc kỹ, nghiền ngẫm, xúc cảm.

    Bánh quế của em chị liên tưởng đến bánh kẹp quê chị nhưng không có quế.

    Bánh quế-kỷ niệm của em thật "thơm", ngọt ngào và sâu lắng.

    OdpovědětVymazat
  2. em cũng thích bánh này lắm chị ơi :)

    OdpovědětVymazat