Stránky

2015/06/03

3.6.2015

Chưa bao giờ mình lại cảm nhận rất rõ những khó khăn đang vây bủa lấy mình như lúc này.
Chưa khi nào mình cảm thấy phải chật vật với bản thân như lúc này.
Nhưng mình cũng biết rất rõ, mình phải nỗ lực vượt qua. Không ai có thể giúp mình được. Cứ nhích từng tí một, qua đọan hầm tăm tối, ánh sáng sẽ le lói hiện ra. Mình tin!
Đã thế chứng huyết áp cao lại đeo bám lấy mình, mà bác sĩ thì lại chưa quyết định cho mình uống thuốc huyết áp chính thức, vì muốn theo dõi thêm.
Thế nên giờ sống dựa hơi thời tiết. Hôm nào áp suất không khí dễ chịu, mình cũng dễ chịu theo. Hôm nào giở giời, người cũng dở theo luôn. Miễn bình!
Sáng qua huyết áp 152/77, uống thuốc, êm êm, chiều nhích lên 160/80, uống thuốc lại dịu dịu. Tối vọt lên 170/83, uống thuốc cho nhanh rồi leo lên giường.
Kế hoạch chở con gái đi thi tiếng Anh cách nhà chừng 50km, đành nhượng lại cho bố hĩm.
Sáng dậy, thấy nhẹ nhõm, đo đạc thấy huyết áp ổn định thế là lại sửa sang dung nhan, áo quần súng sính chở gái đi. Tác phong nhanh như lính thiện nghệ, nhóay cái trong vòng 20 phút đã giục gái " mình đi thôi con", làm mắt gái cứ tròn xoe như bi ve :-)))
Trong lúc gái thi, mình định chui vào quán cà phê nào đẹp đẹp ngồi đọc sách. Thế nhưng lại ngứa ngáy chân tay, thế là thành lượn đi mua mấy thứ, không định mà mua được tòan thứ ưng ơi là ưng. Vui nhất là mua được hai đôi giày giống hệt nhau cho hai mẹ con.
 Tập thể dục chăm chỉ nên quần áo tập rất tốn. Vì tập với áo quần mới sẽ rất hào hứng. Nhìn người ngợm già rồi mà vẫn còn vài nét lượn lờ dù chỉ hờ hờ cũng lấy làm vui lắm :-))). Thế nên nhặt thêm hai cái áo tập mới toanh của mùa này cho nó phấn khích.
Mua sắm chưa đã nhưng thấy bắt đầu mệt trở lại, nên stop ngay, vào quán gọi cốc trà xanh to, nóng bỏng ngồi nhìn giời nhìn đất, uống chưa vãn cốc trà thì thấy gái tít tít gọi bảo con thi xong rồi. Hỏi đỗ không thì bảo đỗ nhưng mà không như ý.
Mình bảo đỗ là được rồi. Thì gái bảo chả thấy vui dù đã thi xong. 
Lườm cho một phát bảo:
-Phải biết hài lòng với bản thân chứ!
-Phải biết trân trọng những thứ mình có thì mới biết vui chứ!
Gí một đống các thứ mẹ mua được vào mặt gái, thế là  gái rú lên: vui rồi! vui rồi!
Nắng một cái là nóng luôn. Lái xe dưới trời nóng chỉ muốn phơi hết hàng họ ra cho mát.
Giờ gái ngủ ngáy pho pho, chắc thi xong mệt thì phải? Mệt mới có cái kiểu ngủ lăn ngủ lóc như thế. Mình xuống vườn ngồi dưới giàn nho mát rượi, uống trà hoa cúc. Mình biết chặng đường thi cử của gái mới bắt đầu. Mình chợt nghĩ đến tương lai mơ hồ... Mình muốn mình được khỏe, để đồng hành cùng với con gái, chia sẻ cả những thành công lẫn thất bại.
 Mình nghĩ đến những ngày mình bằng tuổi con gái bây giờ.  Trời ơi vụng dại và hoang mang. Mình không muốn con gái mình có cái cảm giác ấy.
                                                ....
Tòan chuyện linh tinh nhưng ghi lại để nhớ có những ngày mình đi thi với nhau lúc trẻ con gái nhỉ. Sau này lú lẫn, đọc rất có thể lại cãi không phải chuyện nhà mình cho mà xem :-)))
Tháng 6 hoa nở khắp vườn. Nhà chỗ nào cũng có hoa tươi để cắm, cảm giác này khỏa lấp được cho mình biết bao nhiêu buồn chán thất vọng mà cuộc sống đưa đẩy đến. Ơn Trời!
                                                                                   Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat