Stránky

2015/10/21

Hong khô giẻ rách.

Cả tuần người cứ mủn tơi ra như cái giẻ rách. Nước uống vào nhạt nhẽo. Thức ăn ăn vào thấy vô vị. Ngày cũng giống đêm, đêm cũng giống ngày, cứ cà phê mà nốc, mắt môi sắp chuyển sang mầu nâu gụ mợ nó rồi, đầu óc tỉnh bơ nhưng trống rỗng vô hồn. Chồng con có hỏi vẫn cứ biết trả lời như không, nhưng chả biết người nghe chúng nó phản ứng dề.
Được cái tối đi ngủ vẫn biết đánh răng, thay vái(y).
Giờ ngộ rồi, buồn cũng chả làm đếch.
Hai đứa kia muốn mua giày, mua váy dạ hội cũng không xin tiền mẹ nữa, bảo con kiếm việc làm dồi. OK.
Giờ lên cái kế hoạch kiếm ba xu lẻ nhưng chắc chắn vui. Ngày làm việc có 15 tiếng chứ mấy.
Tuần này sẽ hùng hục chặt cành dọn vườn cho cây cối chuẩn bị ngủ đông.
Cất bàn ghế, chuông, đèn vào kho.
Trồng vào đất chậu cúc vàng vạn thọ, nếu cứ mỗi thu chơi xong một chậu cúc lại trồng chúng vào đất, thì chả mấy vườn sẽ tòan hoa cúc mất thôi. Nhưng cũng thấy háo hức, vì mỗi cái cây sẽ có một số phận. Phận mỏng hay dầy, đố ai mà biết được?!
Con gái bây giờ đi nhanh hơn chạy, không có thời gian chơi, không có thời gian tập thể dục, không có thời gian nấu nướng, đã thế lại còn hay bị ốm, thương ơi là thương.
Con trai cũng. Năm nay nó mong muốn hòan thành vài dự án nho nhỏ.
Thời gian này mình sẽ cố gắng giúp đỡ các con nhiều hơn, giúp cho chúng thực hiện được những mong mỏi của mình. Chẳng có gì hạnh phúc hơn là được nhìn thấy con cái làm việc chăm chỉ và thực hiện được những hoài bão của mình.
Mình không có nhiều tiền bạc của cải nên món quà mình dành cho con cái của mình là lòng yêu thương vô bờ bến và những cố gắng chia sẻ thấu hiểu chúng nhất có thể.

Tuần này sẽ đổi sang giờ mùa đông.
Lại một mùa đông nữa.
Với mình từ giờ trở đi: nhớ sẽ là tai hại, quên mới là tuyệt vời!!!
Sáng nay soi gương tự hỏi : Bao giờ mình sẽ hết đầu bù tóc rối???
                                                                 Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat