Stránky

2016/04/05

Những thảm hoa mùa xuân.

Phòng hĩm ở một đầu, phòng cu ở một đầu.
Mình cứ loanh quanh chầu rìa ở những phòng bên cạnh.
Thỉnh thoảng muối mặt rẽ vào phòng cu phòng hĩm mỉm cười kiểu cầu tài(thật ra là cầu hóng hớt buôn chuyện), nhưng kiểu cười í chưa có tên gọi là cầu gì? :-)
 Cười thế cười nữa cũng chỉ nhận được ánh mắt: Xin lỗi! đừng làm phiền! Con chẳng còn chút thời gian nào cho mẹ đâu!
Hĩm còn tạo hẳn một vỏ bọc cứng. Mẹ không xuyên qua được. Các chồng sách, tài liệu cao ngất ngưởng chất xung quanh, nhạc mở nhè nhẹ, chè, cà phê, hoa quả chất đầy trước mặt. Mọi thứ đều được sắp xếp sao cho thời gian để phân tán sang những việc không cần thiết là =0. 
Mẹ đành tôn trọng không gian riêng tư của hĩm. Thỉnh thoảng rón rén lại gần xoa xoa lưng hĩm, hòng xua đi những mệt mỏi cho hĩm. Pha cho hĩm cốc nước, nướng cho hĩm miếng bánh, miếng khoai. Thế thôi.
Buổi tối, hai vợ chồng tráo đầu đuôi chung nhau cái chăn trên ghế phòng khách. Vợ một đầu đọc truyện, chồng một đầu xem vô tuyến. Thỉnh thoảng lại thả một câu đãi bôi nhau cho xôm.
Cao trào hơn nữa thì bóp bóp chân cho nhao.
Đôi khi chân được bóp quá dễ chịu, quyển sách có thể rơi uỵch xuống đất...
                                        ...
Hoa trong vườn bắt đầu nở. Thảm hoa đầu tiên mầu tim tím, mỏng mảnh bò lan trên mặt đất.
                              

Râm ran tiếng chim gù từ xa vọng lại đánh thức những niềm hân hoan khó tả mỗi độ mùa xuân quay trở lại.
Hoa tiên ông đã nở bung xòe, tỏa thứ mùi hương mê đắm giữa không trung đầy khoáng đạt của nắng mới của gió mới.
                                                                         Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat