Stránky

2016/05/24

Cơn mưa hạ.

Hôm qua là một ngày mà buổi trưa vui, buổi tối lại vui thêm một lần nữa, dĩ nhiên vui nhiều đến đêm thì vẫn mệt như thường. Thế là cũng hết một ngày vui.
Đêm bắt đầu bằng một cơn mưa đầu mùa hạ khiến cho mình xao xuyến và thao thức.
Kì lạ là từ hồi về căn nhà này năm nào mình cũng ghi nhớ vào lòng cảm giác khi nghe những âm thanh của cơn mưa đầu mùa.
Có thể ngày trước mình sống quá vội vã nên đã không nhận ra?
Có thể ngày trước mình sống trong những không gian quá chật hẹp, quá hỗn độn và chìm nghỉm trong vô số những vội vã bon chen? Thế nên bao nhiêu năm mình đã bỏ lỡ, để trôi tuột đi biết bao những hình ảnh, những âm thanh đẹp đẽ trong trẻo của đời thường?


Đêm lặng lẽ câm nín. Đêm êm mịn như một tấm nhung đen khổng lồ.
Thế rồi gió vần vũ nổi lên. Cây vặn mình. Lá non cất tiếng xào xạc. Tiếng rế khuya im bặt. Tiếng nói thầm của gió trong các lùm cây cứ mỗi lúc một to lên, lan xa một cách mộng mị và ma quái.
Thế rồi bất ngờ những giọt nước từ không trung rơi xuống Độp! Độp! mạnh như thể có một bàn tay khổng lồ phũ phàng ném những bọng nước to xuống mặt đất. Chúng vỡ ra tung tóe và mát lạnh. 
Những giọt nước tự do tiếp nối nhau chảy tràn trên mặt đất không gì ngăn cản nổi.
Nước túa đi tưới mát vườn cây hoa cỏ chim muông. Trong đêm tối mưa lặng lẽ vỗ vễ những hạt mầm thức giấc. 
Nước lặng lẽ cọ rửa những bụi bặm phủ đầy trên nhân gian nhớp nhúa.
Tiếng mưa chảy tràn trên mái nhà, rồi thu lại theo ống máng chảy tuột ào vào bể chứa mang đến cho mình cái cảm giác bình an nhưng phấn khích.
Bình an vì âm thanh quen thuộc quá! Gần gũi quá! Giống với tiếng mưa ngày xưa ở nhà với bố mẹ quá!
Phấn khích vì sáng mai ngủ dậy sẽ thấy những bể chứa đầy ắp tràn trề nước mưa trong vắt. Những con kiến không kịp trốn mưa bị cuốn vội vào bể nước, chúng cuống cuồng bơi một cách tuyệt vọng. Thò nhẹ ngón tay vào cho chú kiến leo lên... Ánh mắt mình sẽ lội về với tuổi thơ xa tắp...
Cuộc đời kì lạ như thế. Cuộc đời cuốn mình đi. Nhưng trong những phút giây tĩnh tại nào đó, cơn mưa đêm lại đẩy ngược ta quay trở lại những miền kí ức bị cất giấu, bị lãng quên.
                                               ...
Mưa, ấm, ẩm cây cối mọc nhanh như có ai thổi cho chúng lớn.
Với những mầm cây thảo hương thơm tho bé bỏng thì ốc sên là một lũ quái vật khổng lồ gớm ghiếc. Chỉ trong một đêm hàng trăm cây thảo hương nhỏ xíu xinh xinh hai lá mầm tựa như hình những trái tim mầu xanh lấm tấm đáng yêu trên mặt đất mềm mại bị lũ sên ngoạm cụt lủn không thương tiếc.
Cuộc đời này đối diện với thiên thần luôn là quỉ dữ...
...Với sinh sôi là hủy diệt...
...Với thánh thiện là sự tàn ác...
Nâng lên, đặt xuống, bồi đắp, phá bỏ... người ta tự thấu hiểu lấy mình!
                                                                       Sấu chua.



Žádné komentáře:

Okomentovat