Stránky

2016/06/02

Càng già càng điềm đạm.

Nắng nóng mong mưa cho đất mềm mại, mưa nhiều lại mong nắng đến hong đất cho khô. Đời người cứ thế mà đi qua những mong mỏi đợi chờ.
Có niềm mong bé nhỏ, có niềm mong cháy rụi cả thời gian.

Tháng sáu lại về mang theo những cơn mưa mát lành. Trữ đủ nước mưa để tưới tắm cho cây cối suốt cả mùa hè giờ bỗng trở thành một niềm vui nho nhỏ của mình.
Nước Tiệp không có biển. Nguồn nước ngọt dự trữ không có nhiều, phải mua thêm cả nước ngọt của mấy nước láng giềng để cho dân dùng.
Người Tiệp rất có ý thức giữ gìn sạch sẽ và an toàn những nguồn nước ngọt.
Ở những nơi có nguồn nước sạch, chúng được xây bọc che chắn, có biển báo trước hàng Km cho mọi người cùng biết để cùng nhau giữ gìn.
Nhà mình có mảnh vườn bé, làm vườn nếu muốn cây cối xanh tốt mà phải sử dụng nước sạch để tưới thì lượng nước cũng kha khá. 
Người ta có thể nhịn đói vài ngày, cầm cự tới vài tuần nhưng nhịn nước, chịu khát thì không thể dài như thế.
Xem những bộ phim tài liệu về châu Phi, về Ấn độ, nhìn cảnh con người nhễ nại vận chuyển nước để sống. Rồi nhớ về những năm 80 của Hà Nội thiếu nước, thức đêm hứng được hai chục xô nước, cả nhà 4 người trong cái nóng 38 - 40 °C mà nấu nướng, tắm giặt, ăn uống gói trọn trong một chum nước nhỏ... vẫn thấy giật mình thon thót. 
Nỗi kinh hoàng vẫn còn nguyên đâu đó, không tan đi được.
Thế nên trong nhà mình, mình không bao giờ mở vòi nước quá to, để nước chảy trong khi làm việc khác kể cả là 1 phút.
Mình rất ghét những người tắm một mình cái kiểu xa xỉ cả 200 đến 300 lít nước cho một lần tắm. Rồi mở vòi nước vừa tắm vừa hát vừa kể chuyện cả tiếng đồng hồ. Mình nghĩ có lẽ họ chưa biết đến cảnh tay vớt tay tát tắm táp cả đầu cả người vẻn vẹn chỉ có mươi lít nước là thế nào nên họ mới có thể phí phạm nước ngọt, nước sạch như thế!
Nói chung tắm vừa đủ sạch là dừng. Tắm sạch quá da cũng mất sức đề kháng tự nhiên :-)))))
Đến khổ khi bị cái khổ đã ăn sâu vào máu như mình :-)

Hai vợ chồng rủ nhau sắm hai cái bình nhựa to mỗi cái chứa được 1 khối nước có đai sắt bảo vệ đàng hoàng để hứng nước mưa tưới cây làm vườn. Cây cối được tưới nước mưa cũng tốt hơn nước máy có chất sát trùng. Lại tận dụng được những cơn mưa tự nhiên, không phải dùng nước ngọt sạch đem đi tưới cây, cọ rửa sân vườn.
Chồng bảo anh mà dùng nước máy tưới cây anh thấy mình phí phạm và tội lỗi làm sao í. 
Vợ thì bảo em mà phải trả tiền nước sạch cho việc tưới cây thì em cũng không thấy sung sướng nữa.
Thế là niềm vui hứng nước mưa cùng nhau ra đời :-)))
Chồng làm cái hệ thống hứng nước mưa chạy vòng vèo để đón nước từ khắp mái nhà, dẫn rồi chia ra mấy nơi. Mưa to nửa đêm vẫn cứ ngó nghiêng xem nước có chảy như ý không, có hôm sấm chớp đùng đùng còn định lao ra xem nước chảy có chuẩn không, vợ cũng muốn hóa rồ :-))))
Mà ở đây có một thứ thuế rất hay và lạ lẫm với mình khi nghe lần đầu đó là thứ thuế đánh vào nước mưa chảy từ trên mái nhà xuống. Nếu bạn là người sở hữu một ngôi nhà riêng bắt buộc bạn phải trả thứ thuế này. Mái nhà to, dĩ nhiên hứng nhiều nước mưa thì phải trả nhiều, Ức Không??? :-P
Nói chung cứ cái gì có sở hữu thì nhất định phải có một thứ thuế đi kèm. Không trượt, chỉ có trúng, chỉ là to hay nhỏ. Chạy đâu cũng không thoát.
Nhân tiện mưa nhiều, nhà có đầy mấy nghìn lít nước mưa, phấn khởi quá kể chuyện tè le :-)))))
Cứ bảo càng già càng điềm đạm hóa ra là ngược lại mới đau chứ :-)
                                                                        Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat