Stránky

2016/12/07

Tháng 12 - dưa muối - những nhịp đập tình yêu.

Trời lạnh tê tái, người ngợm lười biếng và trì trệ đến phát rồ. Đêm nào cũng lọ mọ không chịu ngủ, và sáng ra thì cứ muốn nằm ì trong chăn, mắt nhắm tịt lại và ước vài điều không thể xảy ra.
Sáng chui ra khỏi chăn uể oải đứng cạnh cửa sổ, cả khu vườn trơ trụi khẳng khiu gầy guộc và trắng xóa bởi một lớp nước bị đóng đá bao bọc trên khắp những cành cây. Có cảm giác như là mình đang đứng trước những cái cây pha lê khổng lồ.
Chồng đi qua hỏi ngắm gì ngoài vườn thế?
Thật ra đâu có ngắm gì, nhìn cái vườn là tâm hồn cũng muốn đóng băng theo rồi.
Cả tuần nay bỏ tập thể dục, ăn vớ vẩn, uống cà phê liên tục, xuống cân, nhưng bụng thì cứ như có chửa ( chửa được thì tài quá).
Buổi trưa ông kia đi làm về, lười nấu ăn thế là lại rủ mình đi ăn phở, mình càu nhàu ăn phở mì chính hả nhưng rồi vẫn lạch bạch đi.
Tuần trước đã thay đổi toàn bộ chuyện "gối chăn", cụ thể là sắm một loạt gối mới, kiểu loại mới, chất liệu cũng mới ở phòng khách, nhìn cũng yêu yêu vui vui. Phòng ngủ thì chưa :-D
Muốn lôi máy khâu ra, đi mua một số vải mới về may rèm cửa sổ mới, khăn trải bàn mới, khăn ăn mới, trong đầu cũng đã nghĩ được làm thế nào, làm những gì, nhưng lại sợ làm nửa chừng rồi bỏ, vì tâm trạng quá trì trệ, cộng với thời gian quá ít. Thế là lại lừng khừng, lại lù đù như con gà rù.
Điều được coi là thành công nhất trong một ngày bây giờ không phải là làm được bao nhiêu việc, kiếm được bao nhiêu tiền, mà là dành được ra một tiếng để tập thể dục một cách vui vẻ hào hứng.
Chiều nay đã muối một liễn dưa, nướng một khay khoai lang, tập yoga 45 phút, cảm thấy vui vẻ nhẹ nhõm hẳn lên.
Tuần nào cũng muối một liễn dưa củ cải, vì đang mùa củ cải, cứ giữa tuần muối, cuối tuần dưa chua, chẳng may con gái về thì nàng có dưa để chén, nàng khoái món dưa mẹ muối lắm, đến bữa cứ tắc lẻm tắc lẻm gắp hết bát nọ đến bát kia. Khi lên trường, nàng lại lấy dưa vào lọ để mang theo là vừa hết liễn dưa, mẹ ở nhà lại muối tiếp.
Mùa đông mình thích muối dưa, thích sắp dưa, sắp hành, sắp những miếng củ cải trắng muốt được thái lượn sóng vào cái liễn sành da lươn nung già, lỡ gõ cái đũa vào kêu coong coong như tiếng chuông.
Mình thích pha muối, pha đường vào cái bát nước sôi đang trên đà nguội đi, nhắm mắt lại nếm và mường tượng... 
...Khi lá cải xanh, củ cải trắng, hành củ lát mỏng, quẩn lên trong thứ nước muối lẫn đường nóng rẫy ấy, thì chúng xộc lên mũi mùi rau cay xè thơm phức.
Nén thật chặt, chèn thêm cái đĩa gốm trắng tinh, dầy dặn, để cho rau được nằm trọn vẹn trong thứ nước muối âm ấm thơm tho mùi hành, đậy kín lại, đểl ngay ngắn bên lò sưởi ấm áp. 
Liễn dưa mỗi ngày mỗi thơm, chuyển màu vàng, chua lên, ăn với thức gì cũng vừa vặn, cũng đưa đẩy, cũng hào hứng, cũng nồng nhiệt. Điều này chính là sự kì thú của liễn dưa♥
Mình nhớ như in từ hồi mình còn bé, mỗi lần mẹ muối dưa, bố thường hít hà, ngó nghiêng, rồi rối rít đòi ăn dưa. Mẹ bảo chưa chua, vẫn còn cay lắm, bố bảo cay mới ngon, rồi mẹ gắp dưa chưa kịp chua cho bố, bố chấm dưa với tí mắm ớt, rồi xuýt xoa Ngon quá! Ngon quá! Cái kiểu xuýt xoa như thể chỉ có mỗi em muối dưa là ngon nhất trên đời cho anh ăn. 
Bây giờ đến lượt mình muối dưa, mình muối dưa trong những nỗi nhớ về khuôn mặt hạnh phúc của mẹ ngày xưa... trong những hồi ức về những ngày xa xưa mình đã từng lớn lên trong tình yêu của bố mẹ♥
Chợt nghĩ rồi mai kia biết đâu các con mình cũng nhớ về mình trong những nỗi nhớ dịu êm như thế?!
                                                   ....
Những vòng tròn đồng tâm, tâm điểm của nó là một trái tim đỏ thắm, phập phồng đập những nhịp đập của tình yêu. Ước gì mình có thể vẽ được một vòng tròn như thế!!!
                                                               Sấu chua.
                  

Žádné komentáře:

Okomentovat