Stránky

2016/06/29

Buổi trưa mùa hạ.

Một trong những điều dễ chịu nhất của mùa hè là có được những ngày thư thả ngồi đọc sách dưới giàn nho.
Giàn nho mỗi năm một lớn thêm, vươn xa thêm, quấn quít thêm. Nắng không còn dễ dàng luồn qua những kẽ lá xanh xanh. Nắng đành chậm rãi lọc những tinh thể diệp lục mát rượi rồi phả xuống chiếc bàn đá... mùi nắng...mùi gió...mùi hoa nho nở bung xung thơm ngát dịu dàng...dịu dàng...không chịu nổi♥

2016/06/24

Tin tưởng và nghi ngờ.

Thí sinh thi vào đại học y khoa phải trải qua hai kì thi.
Kì thứ nhất là đấu loại từ hơn 2000 thí sinh để chọn ra khoảng 200 thí sinh bằng 3 bài test sinh vật, vật lí, hóa học. 
Nếu cua qua vòng đầu, thí sinh đủ điểm sẽ được thông báo đi thi tiếp vòng 2. Vòng thi thứ 2 này tương tự như một cuộc phỏng vấn nhỏ. Mỗi người chỉ có 15 phút để nói. Điểm thi vòng 2 sẽ được cộng với điểm thi vòng 1, rồi gạt từ bài thi có điểm cao nhất xuống đến để đủ chỉ tiêu thì dừng làm điểm chuẩn của trường cho khóa học năm đó.
Nói chung thi cử muôn đời vẫn thế.
Học tài thi phận là chuyện thường tình.
Vòng thi thứ nhất, chả có gì ấn tượng với mình.
Vòng thi thứ hai qua lời kể của nàng, mình thấy hay hay nên ghi lại làm kỉ niệm vui cho mình.

2016/06/21

Cai con :-D

Hai năm học cuối cùng của trung học, hĩm hầu như không phải đụng tay đụng chân vào bất cứ việc gì trong nhà.
Mọi việc từ ăn uống, chợ búa, giặt giũ áo quần, dọn dẹp nhà cửa, quán xuyến cửa hàng... Bố mẹ và anh gánh hết cho hĩm.
Hôm qua hĩm ôm mẹ:
- Con cám ơn mẹ suốt thời gian vừa qua mẹ luôn giúp đỡ con, chăm sóc con khi con ốm, làm hết mọi việc cho con, để con chỉ có mỗi việc học.
Đấy! suốt hai năm trời quần quật, đầu chổng ra đít chổng vào, hai chân xoắn quẩy, thế mà được hĩm ôm với rót mật vào tai vài câu, mẹ già cứ nhũn ra như con chi chi, đến khổ!
Mà có phải chỉ nhũn không đâu, nhũn kèm theo mở ví mua ngay và luôn cho hĩm hai cái áo khoác của Zara nữa chứ, may quá zara đang hạ giá :-)))

2016/06/18

Hoa hồng và những đứa trẻ.

Nếu buồn thì đi qua nỗi buồn bằng những niềm vui nhỏ, thật nhỏ, đơn giản có sẵn ở xung quanh ta trong đời sống.
Nếu vui thì cần phải biết tiết chế sao cho niềm vui không bị biến thành cơn lên đồng, kẻo vui quá lại hóa rồ :-)))))))


2016/06/04

Những thanh âm lỗi nhịp.

Trời mưa nhưng không lạnh, không khí ấm áp, mềm mại dễ chịu choàng lên khu vườn xanh êm.
Đôi vợ chồng nhà chim dậy con chuyền cành chíu cha chíu chít từ cây anh đào sang cây mận, rồi từ cây mận lên hàng rào, rồi từ hàng rào lại về cây anh đào. 
Chú chim con nhỏ xíu như ngón tay mong manh yếu ớt, chim bố chim mẹ thì chí cha chí chóe, hóng ha hóng hớt đúng như cảnh đôi vợ chồng người cùng nhau dìu con tập đi.
Ngồi xem lũ chim rồi nghĩ xiên xẹo từ chuyện nọ sang chuyện kia không đầu không cuối.
Những con chim con - những đứa con, khi đủ lông đủ cánh chúng được bay vút vào bầu trời cao xanh rộng lớn.
Cái tổ chim cũ rồi sẽ bị lãng quên tơi tả trong gió tuyết, nhưng những đứa con bay mỏi gối chồn chân sẽ nhớ về cái tổ, sẽ tìm về ngôi nhà của mình...
...Đ...mờ mày!
...Đ...mờ cái con m mày!
Những tiếng Đm cứ chao chát qua lại giữa một giọng đàn ông và một giọng đàn bà dội sang từ bên nhà hàng xóm.
Rồi uỵch uỵch!
Tiếng trẻ con khóc ré lên.
Những tiếng Đm của giọng nam trầm gằn lên cục xúc và dữ dằn.
Tiếng Đm của giọng nữ cao vớt vát rồi im bặt...
Chỉ còn tiếng khóc của hai đứa trẻ con ngằn ngặt xen lẫn trong tiếng Đm khi còn khi mất...
Những âm thanh của đời sống.
Những âm thanh đẹp này bị cắt đứt bởi những âm thanh nghiệt ngã kia. Nó làm loang lổ những suy nghĩ trong trẻo nhất trong vỏ não một con người. Nó làm nhói lên trong trái tim vốn mong manh và tội nghiệp :-(
                                                                                 Sấu chua.

2016/06/02

Càng già càng điềm đạm.

Nắng nóng mong mưa cho đất mềm mại, mưa nhiều lại mong nắng đến hong đất cho khô. Đời người cứ thế mà đi qua những mong mỏi đợi chờ.
Có niềm mong bé nhỏ, có niềm mong cháy rụi cả thời gian.

Tháng sáu lại về mang theo những cơn mưa mát lành. Trữ đủ nước mưa để tưới tắm cho cây cối suốt cả mùa hè giờ bỗng trở thành một niềm vui nho nhỏ của mình.
Nước Tiệp không có biển. Nguồn nước ngọt dự trữ không có nhiều, phải mua thêm cả nước ngọt của mấy nước láng giềng để cho dân dùng.
Người Tiệp rất có ý thức giữ gìn sạch sẽ và an toàn những nguồn nước ngọt.
Ở những nơi có nguồn nước sạch, chúng được xây bọc che chắn, có biển báo trước hàng Km cho mọi người cùng biết để cùng nhau giữ gìn.
Nhà mình có mảnh vườn bé, làm vườn nếu muốn cây cối xanh tốt mà phải sử dụng nước sạch để tưới thì lượng nước cũng kha khá. 
Người ta có thể nhịn đói vài ngày, cầm cự tới vài tuần nhưng nhịn nước, chịu khát thì không thể dài như thế.
Xem những bộ phim tài liệu về châu Phi, về Ấn độ, nhìn cảnh con người nhễ nại vận chuyển nước để sống. Rồi nhớ về những năm 80 của Hà Nội thiếu nước, thức đêm hứng được hai chục xô nước, cả nhà 4 người trong cái nóng 38 - 40 °C mà nấu nướng, tắm giặt, ăn uống gói trọn trong một chum nước nhỏ... vẫn thấy giật mình thon thót. 
Nỗi kinh hoàng vẫn còn nguyên đâu đó, không tan đi được.
Thế nên trong nhà mình, mình không bao giờ mở vòi nước quá to, để nước chảy trong khi làm việc khác kể cả là 1 phút.
Mình rất ghét những người tắm một mình cái kiểu xa xỉ cả 200 đến 300 lít nước cho một lần tắm. Rồi mở vòi nước vừa tắm vừa hát vừa kể chuyện cả tiếng đồng hồ. Mình nghĩ có lẽ họ chưa biết đến cảnh tay vớt tay tát tắm táp cả đầu cả người vẻn vẹn chỉ có mươi lít nước là thế nào nên họ mới có thể phí phạm nước ngọt, nước sạch như thế!
Nói chung tắm vừa đủ sạch là dừng. Tắm sạch quá da cũng mất sức đề kháng tự nhiên :-)))))
Đến khổ khi bị cái khổ đã ăn sâu vào máu như mình :-)

Hai vợ chồng rủ nhau sắm hai cái bình nhựa to mỗi cái chứa được 1 khối nước có đai sắt bảo vệ đàng hoàng để hứng nước mưa tưới cây làm vườn. Cây cối được tưới nước mưa cũng tốt hơn nước máy có chất sát trùng. Lại tận dụng được những cơn mưa tự nhiên, không phải dùng nước ngọt sạch đem đi tưới cây, cọ rửa sân vườn.
Chồng bảo anh mà dùng nước máy tưới cây anh thấy mình phí phạm và tội lỗi làm sao í. 
Vợ thì bảo em mà phải trả tiền nước sạch cho việc tưới cây thì em cũng không thấy sung sướng nữa.
Thế là niềm vui hứng nước mưa cùng nhau ra đời :-)))
Chồng làm cái hệ thống hứng nước mưa chạy vòng vèo để đón nước từ khắp mái nhà, dẫn rồi chia ra mấy nơi. Mưa to nửa đêm vẫn cứ ngó nghiêng xem nước có chảy như ý không, có hôm sấm chớp đùng đùng còn định lao ra xem nước chảy có chuẩn không, vợ cũng muốn hóa rồ :-))))
Mà ở đây có một thứ thuế rất hay và lạ lẫm với mình khi nghe lần đầu đó là thứ thuế đánh vào nước mưa chảy từ trên mái nhà xuống. Nếu bạn là người sở hữu một ngôi nhà riêng bắt buộc bạn phải trả thứ thuế này. Mái nhà to, dĩ nhiên hứng nhiều nước mưa thì phải trả nhiều, Ức Không??? :-P
Nói chung cứ cái gì có sở hữu thì nhất định phải có một thứ thuế đi kèm. Không trượt, chỉ có trúng, chỉ là to hay nhỏ. Chạy đâu cũng không thoát.
Nhân tiện mưa nhiều, nhà có đầy mấy nghìn lít nước mưa, phấn khởi quá kể chuyện tè le :-)))))
Cứ bảo càng già càng điềm đạm hóa ra là ngược lại mới đau chứ :-)
                                                                        Sấu chua.