Stránky

2015/11/24

Bánh chuối.

Khi những cơn gió bấc luồn về ...
Bà bán chè vào mùa hè ở đầu phố lục tục cái chảo, thúng chuối, chậu bột...níu giữ cả mùa đông trên phố.
Cả một góc đường thơm ngào lên.
Cái mùi chuối chín quẩn bước chân người đi.
Níu cái ánh nhìn thèm thuồng của trẻ con.
Dùng dằng những bàn tay nắm những bàn tay tình nhân dạo phố.
Gió mặc gió.
Rét mặc rét...

Những mùa đông đi xa Hà Nội, nỗi nhớ đôi khi chỉ còn giữ lại một vài kí ức mỏng manh...như là sương... như là khói.
Khói bánh chuối :-)

                         










Sấu chua. 

2015/11/23

Tuyết đầu mùa.

Những ngày tuyết rơi đầu tiên của mùa đông năm nào cũng khiến cho mình luôn nói với chính mình một câu: Thế là bắt đầu một mùa đông!
Bao nhiêu mùa đông trên cái xứ sở này trôi qua là bấy nhiêu lần mình tư lự như thế.
Cũng có những năm gần đây, tuyết chỉ thóang qua rồi như là không có.
Cũng thế cuộc sống trôi đi với bao nhiêu biến động và đổi thay.
N lần mùa đông đến rồi đi. Kì lạ thay cái tâm trạng khi nhìn những bông tuyết đầu tiên bay mù mịt trong không trung, đáp xuống nhẹ bấc, trắng xóa những mái nhà, những mảnh sân, những con đường, những cành cây gân guốc lúc nào cũng khiến cho mình nôn nao trống rỗng, và chơi vơi?

2015/11/16

Phải làm gì cho tim nóng lên? đầu vui vẻ? chân tay khua khoắng? Làm gì? làm gì? Làm sao? Làm sao?)
Tôi chán tôi!!!

2015/11/10

Một ngày thường trong thành phố.

Sáng thức dậy trong tiếng mưa tí tách, một cảm giác dễ chịu, chậm và êm.
Cứ để yên cho mắt khép chặt, chẳng vội gì mà mở ra.
Tiếng con chim sâu nhỏ như ngón tay cái chích chích khe khẽ, con chim này mình quen nó, nó cũng quen mình. Nhiều hôm mình yên lặng ngồi uống cà phê ngoài vườn, nó lích cha lích chích ghé sát vào tận cái đĩa đựng cốc cà phê của mình, nghiêng nghiêng cái đầu. Mình nhìn nó, nó nhìn mình, chán thì nó bay vút lên cành anh đào, mình không bay được, ngồi thù lù một đống.
Chim vườn nhà quen hơi, quen cả tiếng.
Ngày mưa tiếng chim trùng xuống lẫn vào gió, lẫn vào sương sớm, nhẹ thỏang như một tiếng nói thầm nửa chừng, ngại ngùng rồi thôi không nói nữa...

2015/11/06

Chiều cuối tuần.

Chiều thứ sáu - buổi chiều cuối tuần.
Ngoài trời nắng và ấm như một ngày của tháng 5.
Lá rụng kín sân vườn.
Lá rụng một cách mê say.
Ăn trưa đơn giản rồi xách máy ảnh xuống vườn " bắn tỉa" vài nhát cho vui.
Chồng bảo cái gì cũng tàn úa hết rồi, em chụp được cái gì nữa?
Dĩ nhiên có nhiều thứ để chụp, quan trọng là mình có nhận ra vẻ đẹp của nó không thôi. Tàn úa có vẻ đẹp của tàn úa, chưa kể bên cạnh những tàn úa vẫn có những thứ vẫn tiếp tục kiêu hãnh sinh sôi.

2015/11/05

Băn khoăn về một con mèo hạnh phúc.

Không ngờ sang tháng mười một rồi mà vẫn có những ngày thật là đẹp, nắng vẫn mênh mang, và nhiệt độ chưa xuống dưới 10°C.
Sáng ngủ dậy phải đắn đo một lúc xem tập thể dục hay là mặc ấm một chút rồi xuống vườn ngồi uống trà hay là nấu ăn?
Nấu ăn thì chắc chắn phải nấu rồi vì mấy hôm rồi không chịu nấu gì cho ai ăn cả, nhưng nấu ăn thì sẽ không thể ngồi dưới nắng uống trà, mà nắng tháng 11 thì rất ngắn, rất quí và hiếm.
Nghĩ đi nghĩ lại ngồi uống trà có lẽ thích nhất, là điều mình mong muốn nhất nhưng lại muốn sống tốt, sống khỏe, sống bền, thế nên cuối cùng đành tặc lưỡi, thay đồ, trải thảm tập thể dục vậy. Sức khỏe bây giờ với mình được ưu tiên hàng đầu.
Tập xong mà xuống vườn uống trà thì thật là lí tưởng, nhưng đời đâu có đơn giản thế?
Vì hôm nay muốn sốt đậu phụ với hành và cà chua, rang gà với sả ớt, xào dưa chua với tóp mỡ, dưa chua xào thì vẫn ăn nhưng dưa chua xào tóp mỡ thì tỉ năm nay mới nhớ ra và thèm, cuối cùng là nấu một nồi canh chua ăn với rau ghém.
Cái khao khát nhàn rỗi được ngồi giữa vườn bị gói lại. Phàm giống như ở đời muốn có cái nọ đành phải từ chối cái kia, chứ cái gì cũng muốn thì lại thành ham hố. Thế đi.

2015/11/03

Lời tình tự của mùa đông.

Hôm qua lên cơn "ngộ" về tôm.
Xả đá liền tù tì 5 cân tôm, 1cân nấu bún tôm, 1cân làm nem tôm, 3cân quết chả tôm.
Nếu 5 cân thịt thì nhiều không tả được, chứ 5 cân tôm bóc vỏ bỏ đầu cũng chẳng còn bao nhiêu. Nhưng vỏ và đầu từ 5 cân tôm thì nhiều như quân Nguyên. Giá trị nhất là có một bát gạch tôm to. Gạch cua đã ngon rồi nhưng chỉ vàng ngậy, chứ gạch tôm đỏ au, vừa thơm lại vừa ngon. 
Nấu một nồi bún tôm ngon chưa từng thấy ở trên đời :-))), vì nước dùng ngọt lừ, nguyên chất, nguyên bản, không pha tạp, đã thế cà chua lại còn là cà chua vườn nhà kết hợp với gạch tôm chưng hành, trời ơi mầu đỏ nó đẹp mê hết cả man :-)))). Mình lãnh đạm thế mà vừa ăn vừa ngất lên ngất xuống mấy lần liền.