Stránky

2017/09/13

Đá xấu hay kim cương?

Thỉnh thoảng bắt gặp hình ảnh một người đàn ông nào đó ngồi chơi đàn say sưa, trong đầu mình lại chợt LÓE lên một ước mơ bé tẹo, bé lắm, chỉ như cái đầu tăm thôi. Đấy là mít tờ chồng nhà mình cũng biết đánh đàn, thế là thỉnh thoảng khi hứng chí lên mít tờ chồng sẽ đệm đàn cho mình hát.
Mặc dù mình hát sẽ giống như đọc báo nhưng mình sẽ vẫn đọc một cách da diết nhất, còn muốn ra sao thì ra :-D

2017/09/09

Trái tym mỏi mòn vì tháng năm.

Sáng ngày cuối tuần, nhà yên ắng.
Nắng hờ hững.
Gió thổi qua thổi lại như hóa rồ.
Pha một bình trà nóng, trải thảm tập nghiến ngấu, mồ hồi mồ kê vã ra một cách khoan khoái.
                                           ...
Vào bếp om một nồi cá hú với cà chua vườn, hành, nghệ, tiêu, ớt, gừng, tỏi.
Một chốc thì vặn nhỏ lửa, cho cái thứ nước và bột từ cà chua đỏ ối tiết ra, thấm dần thấm dần vào từng thớ cá, những thứ gia vị nhỏ mọn mềm mại bỗng chốc quện lại với nhau như một thứ giao hoan không cưỡng lại được. Miếng cá trắng ngà cong lên, nhuốm ửng màu hồng của cà, màu vàng của nghệ, thoắt một cái đã trở nên nõn nà và huyền bí khi gắp một gắp nhỏ, nhắm mắt lại nêm nhẹ thoảng trên đầu lưỡi.
 Trộn gạo với hạt kê, hạt diêm mạch đỏ, diêm mạch trắng, lúa mạch, nấu lên thành một hỗn hợp hạt thơm phức.
Luộc một đĩa bầu xanh xanh.
Bữa trưa của hai người lạ sống mãi cùng nhau mấy chục năm đã thành quen, quen quá, quen không chịu được chỉ có cơm, cá và rau, thế mà bỗng dưng thấy hân hoan quá, chắc tại trời ngoài kia thâm u rét mướt quá, mà trong nhà thì miếng cá om lại quá ngon, cái thứ nước cá om rưới lên thứ gạo độn mấy thứ hạt lấm ta lấm tấm, bùi bùi, thơm thơm, nhẩn nha, vui vẻ♥
                                              ...
Con gái gọi điện về kể trên núi chỗ con ngồi nắng đang đẹp quá, không có wifi nên con gọi điện cho mẹ để mẹ biết chỗ con chơi trời đẹp không thể chịu được và con muốn mẹ biết điều này ♥, nàng kể nàng nấu mì ăn rồi leo núi, lên lừng chừng núi thì lại giở đồ ăn ra và ăn giữa lừng chừng nắng với gió♥
Mình nghe thấy vui vui, tuổi 20 của nàng đẹp quá, nó đẹp đúng như giấc mộng của mẹ nàng vậy.
Tự do - tự tại, ung dung, phong phú và thơ mộng.
Nàng đã từ tốn thưởng lãm tuổi trẻ của mình một cách hiệu quả quá ♥
Thằng con đã từ nước bên cạnh trở về, đi làm và chuẩn bị những đoạn gần cuối của hành trình đi học, anh bảo năm nay anh không xin tiền ăn, tiền chơi, tiền đi lại của bố mẹ nữa, nhưng mẹ bảo mẹ sẽ vẫn cho anh tiền ở, anh bảo không, không, con sẽ tự. Chẳng sao nếu anh tự thì mẹ sẽ dành tiền ấy cho việc chơi của mẹ :-D
                                           ....

Lũ trẻ của mình, chúng nó lớn hết rồi sao?
Chẳng trách giở túi mình ra, chỗ nào cũng có kính.
Soi gương thấy mắt sụt mí, nếp nhăn chằng chịt, tóc điểm nhiều thêm những sợi bạc, mong sao còn giữ được một chái tym luôn thổn thức vì chơi, cây hoa lá cành, giày đẹp và khăn đẹp là may lắm rồi :-D :-D
                                                                     Sấu chua.



2017/09/07

Nâng niu tháng ngày♥

Cái kiểu trời hơi gio gió, mát mát lành lạnh buổi sáng, ấm sực lên vào buổi chiều, thỉnh thoảng một ngày mưa vu vơ, tối đến se sẽ lạnh như làm nũng của tháng 9 làm cho mình ngất nga ngất ngây.
Muốn làm thật nhiều việc nhưng rồi lại bị lãng trí vì những cảnh vật đẹp cứ diễn ra trước mắt...
... Góc kia dâu chín nhiều quá mà chả biết sẽ hái khi nào hứng lên? Hái xong thì làm gì? lại mứt hả? ai ăn? tặng ai? ai nhận?...
... Góc kia cây táo khổ sở oằn mình xuống đỡ đàn táo bám chặt vào cành, bắt đầu lác đác những quả táo chín đầu tiên, những quả táo rám vàng vì nắng ấm vuốt ve suốt cả mùa hạ. Những con sáo tinh ranh sẽ là kẻ nếm những quả táo chín đầu tiên, nếm xong, bay đi, để lại một cái hõm tròn xoe thơm phức, những con ong, cái kiến lại lễ mễ chui vào nếm tiếp, và mình tha thẩn tìm những quả táo " bị nếm" một cách chuẩn xác nhất ấy để nếm một cách trọn vẹn. Thiên nhiên chẳng bao giờ nhầm lẫn, chỉ cần lò dò lần theo những bước chân của Mẹ Thiên Nhiên là có đủ một niềm vui ♥

2017/09/06

Tháng 9

Sau gần 6 tuần ăn chơi nhảy múa, tập tành thể dục chểnh mảng, thích gì ăn nấy, di chuyển qua nhiều địa danh trong châu âu, mình trở về nhà cân nặng tụt xuống mấy nghìn gr, nhưng bụng thì dư ra một rổ, nghĩ thật là buồn cười, và mình tự hỏi cơ thể mình muốn gì? cần gì?