Stránky

2019/10/13

chuyện giăng gió.

Chuyện giăng gió.
Chuyến đi Hy lạp vừa rồi hai đứa thuê một căn hộ nhỏ trong một ngôi nhà nằm quay mặt ra biển.
Khoảng cách từ vườn nhà ra mép nước biển chỉ chừng 30 thước.
Cả ngày lẫn đêm ngôi nhà được bao bọc trong tiếng gió và tiếng sóng biển rì rào.
Đến biển lại đúng tuần trăng, nên trăng ở biển lại dụ người uống rượu dưới trăng ở biển.
Trăng ở biển đẹp lắm.
Vẻ đẹp cô liêu mộng mị và êm đềm.
Buổi chiều hai đứa thường lang thang dọc bờ biển dài, dép kẹp vào nách, thả chân chần trên cát, đón những đợt sóng từ xa dồn tới chân mát lạnh, cát ở đấy màu đen, ram rám chân như matxa chứ không mềm mịn êm như người ta vẫn thường đơn điệu tưởng tượng về một bãi cát trên bờ biển.
Cát đen, thể tích to và cứng, hấp thụ ánh nắng mặt trời cả ngày nên rất ấm, nếu cứ nhúng chân xuống nước biển, rồi lại đi nhung nhăng lên cát, vô tình đôi bàn chân mình sẽ có cảm giác được xoa bóp chăm sóc một cách điệu nghệ.
Đi chán tới đâu thì dừng lại ngồi phệt lên cát, ngắm sóng xô ngàn lớp ngàn lớp đổ ập về trước mặt không biết chán.
Những ngày không có ý định thăm thú chỗ này chỗ khác, hai đứa thường dậy sớm, cắp quyển sách, cái mũ nan, kính râm, kem chống nắng, khăn tắm,.. rồi lững thững ra sát mép biển nằm dài tới tận lúc mặt trời lặn.
Đói thì gọi đồ ăn, khát thì gọi đồ uống, còn lại cứ nằm dài dưới cái ô lá cọ trên bờ biển, ngắm nắng, thưởng gió, đọc sách, ngủ lim dim, nóng thì chạy đi nhúng nước biển, chị bạn gái thì bơi vài vòng, xong xuôi lại lên phơi nắng cho khô cong lên, rồi lại nhúng, nhúng, rồi lại khô queo.
Từ sáng tới chiều, chỉ làm đúng mấy việc như thế.
Phải công nhận, ở đời có một việc vô cùng quan trọng đó là chả làm gì cả thì người ta lại thường coi nhẹ và hay bỏ qua.
Khi không làm gì cả, người ta mới có thể nhận ra sự rảnh rỗi quí giá biết bao!
Rảnh rỗi khiến con người ta được sống thật với mình, làm những việc mình thích và muốn. Chỉ thích và muốn thôi.
Rảnh rỗi khiến mọi giác quan trong cơ thể mình giãn ra, mềm mại uyển chuyển.
Những thứ cứ căng mãi căng mãi tưởng đứt bất cứ khi nào tự nhiên được ve vuốt, được nắn lại, được kéo về những điểm hợp lí.
Khi bóng tối chờm xuống bãi cát đen, mặt trời khuất xa hoàn toàn, trăng non nhú lên. Hai đứa đi bộ vào nhà tắm táp sạch sẽ, mặc đẹp, xức nhau thơm phức, dắt nhau tới một nhà hàng nằm ngay trên bãi biển cách nhà vài bước chân, đứa gọi cơm hải sản, đứa gọi mì hải sản.
Hải sản ở vùng này tươi và ngon,vị tròn đầy thật thà và quyến rũ. Đã thế rượu ở đây lại còn ngon mê hoặc, nên vị giác được thỏa mãn đến đỉnh điểm trong tiếng nhạc chơi sống và một giọng ca chất như nước cất.
Ăn xong,uống xong, nghe xong thì đêm cũng khuya, Hai đứa nắm tay nhau đi dạo lại trên bãi biển. Rồi dừng lại dưới gốc một cây phi lao cổ thụ.
Trăng vàng trải bao la trên trùng trùng lớp sóng biển.
Sóng biển óng ánh vàng trăng tràn lên sóng sánh tới vô tận.
Tiếng sóng, tiếng gió, bản vẽ thiên nhiên vô cùng tận có gam màu vàng ánh trăng mùa thu trên mặt biển xanh thẫm ghi dấu vào tâm hồn những rung động run rẩy.
Những giọt nước từ lá phi lao buổi đêm trên biển nhỏ xuống tóc, xuống má, cánh tay thứ tinh dầu thơm hắc thoảng vị mặn của muối biển nhắc ta bằng một cơn buồn ngủ dịu dàng từ từ dâng lên trên mí mắt.
Một ngày rảnh rỗi tuần tự nó như thế.
Buổi đêm về vẫn còn một chuyện buồn cười gặp trên bãi biển, hai chị đem ra cười nốt rồi thiếp đi.
Chuyện buồn cười là:cái ô lá trước mặt cái ô lá hai chị nằm phơi, có một cặp đôi người Đức, tuổi cũng cưng cứng.
Người Đức vốn tự nhiên. Nhiều người thích sống đời sống natural.
Chị vợ( mặc định là vợ) người vẫn còn cực "ngon", mặc mỗi cái cuần bơi bé bằng cái lá đa, phần trên không che đậy, nằm thẳng cẳng, phó thác hết cho một cậu người Thái da ngăm ngăm nhỏ thó.
Có vẻ như những người hành nghề matxa Thái lan trên bãi biển này rất phổ biến.
Họ khoác một cái túi vải nhỏ, trong đựng vài chiếc khăn nhỏ, vài chai tinh dầu, kem chống nắng, một tờ giấy in sơ sài vài động tác xoa bóp chân, vai, lưng, đùi gì đấy, Họ đi tới từng cái ô lá, chìa giấy ra mời xoa bóp ngay trên bãi biển.
Cậu người Thái cật lực xoa bóp cho chị vợ, anh chồng thì chạy nhung nhoăng xung quanh hỏi vợ có muốn uống gì không? muốn ăn gì không để đặt.
Nhìn hai người đàn ông hùng hục phục vụ người đàn bà mà khoái 
Thỉnh thoảng chị vợ lại lật lật như nướng chả. Làn da nâu bóng, căng mịn.
Xong xuôi, chị vợ lim dim uống rượu. Còn anh chồng móc ví trả tiền matxa cho cậu người Thái, không quên cảm ơn rối rít.
Phải công nhận gái ta vẫn còn thua xa gái tây cái khoản hưởng thụ cuộc sống. Nhất là cái khoản xoa bóp lộ thiên trên bãi biển. Xoa bóp tận tình. Loa bóp linh tinh. Xoa bóp lình xình   
Hai chị bảo cho thêm tiền cũng không thích cho trai lạ xoa chân, xoa các thứ, các thứ 
Sấu chua

2019/10/03

Run rẩy đẹp

Trời lạnh đi một cách vội vã.
Lò sưởi bắt đầu hoạt động ro ro và ấm sực, khiến cho cái cảm giác rét mướt thật sự đã trườn về.
Cất quần đùi, áo dây, váy hoa mùa hạ.
Mang áo len, quần dài, giầy thu ra dùng dần từ mỏng đến dầy.
Mùa thu chính là mùa mặc quần áo dễ đẹp nhất.

Những ngày đầu tháng mười, nắng hay muộn màng hửng lên tầm 4 -5 giờ chiều rồi tắt lịm đi không một lời từ biệt.
Cứ theo cái nhịp ánh sáng ấy mùa đông chẳng mấy sẽ quay về.

 Táo, bí, nấm rừng quay trở lại trong bếp bằng những mùi thơm nồng ấm
Những món ăn mùa thu như những lời hò hẹn bằng mùi hương, bằng Nỗi Nhớ Mùa theo Mùa.

Cái bàn gỗ dưới giàn nho giờ thành chỗ chứa chấp bọn bí, bọn cà, bọn táo.
Dưới mái che, mưa chỉ rì rào chạy xung quanh, không khí mát lạnh trở thành một cái tủ mát lộ thiên giữa trời.
Mặc ấm, ngồi uống trà nóng nhìn lá vàng đi xung quanh mỗi ngày cảm nhận rõ sự kì diệu của Lá chín,

Những đóa hồng vẫn cứ cần mẫn nở trong mưa gió lạnh lùng, chúng đẹp không gì tả được.

Hôm qua đi chợ chọn vài quả bí mới được cắt đâu đó trong những khu vườn mùa thu đem về bầy chung với những quả bí mình trồng.
Màu bí chín vàng, màu quả hoa hồng chín đỏ cắm trong những chiếc bình gốm nằm trên chiếc bàn ăn giữa khu vườn mùa khu đầy lá rụng thỉnh thoảng lại được gió thổi tung lên đẹp quá!

Mùa của những tàn úa xôn xao run rẩy đẹp.
Mùa nối mùa bỏ mặc người lao xao.

                                             Sấu chua








2019/10/02

Tép rang ngày mưa

Trời mưa lại còn lạnh.
Lục nắm moi khô ra ngâm cho sạch rong và cát, cũng là làm cho moi mềm và ấm áp trở lại.
Thịt ba chị rang cháy cạnh, thả moi vào đảo luôn tay( không cần chân), nêm theo trình tự muối, mắm, đường vàng, tiêu sọ giã dập, hành lá.
Khi những con moi hồng hào tươi sắc bóng mẩy lên, và những mẩu thịt dọi tóp lại vàng mướp mát quện cùng hành lá mềm óng, tỏa ra thứ mùi thơm bình dị quen thuộc mặn mặn, ngọt thoảng qua khứu giác, cay cũng như một cơn gió nhẹ thì bắc ra.
Xới cơm nóng, rắc tép lên ăn với rau luộc, ăn thật đơn giản thế thôi, dành lại vài gắp cơm cuối bát chan vài muôi nước rau luộc đánh dấm cà chua, ăn thật chậm nốt. Ăn từ từ chậm chậm để cảm nhận rõ niềm vui từ những món ăn mộc mạc thân quen từ thủa thiếu thời.
Ngon lắm, quen lắm, thân thương lắm.
Ngon không lối thoát.
Món ăn có nguy cơ gây bụng kiêu ba ngấn
          Sấu chua.