Stránky

2014/11/26

26.11.2014.

Nhiều buổi sáng vẫn còn lơ mơ trong chăn, mình lại tự hỏi liệu có thể trái đất bây giờ nó bị nghiêng hơn đi không, mà sao thời gian cứ trôi đi vùn vụt? 
Cứ qua một tuần lại ngẩn ngơ, nhanh thế? nhanh quá? có thật không?

2014/11/18

ĐỜI BÂY GIỜ KHÁC RỒI...!

Giữa tháng 11 mà buổi trưa trời vẫn có nắng, thỉnh thỏang mưa lại rì rào. Cũng muốn quên luôn là đang mùa đông.
Ơ mà mùa đông năm nay lạ lùng thật! Tuyệt nhiên chưa có một bông tuyết nào rơi.
Sáng nay tha thẩn đứng nhìn xuống vườn, một thảm lá vàng êm cả mắt. Sân vườn quanh co được phủ bằng hàng vạn chiếc lá mỏng manh, thỉnh thỏang gió cồn lên xô lớp lá lao xao lao xao thầm thì. Có những khỏanh khắc cứ ngỡ như thời gian đứng lại. Con người mình lơ đãng chẳng muốn thuộc về đâu!

2014/11/12

Bánh mì Nha Trang.

Tây là sứ xở của các loại bánh mì, đen, trắng , nâu, ngà... mềm, cứng, dẻo, dai... mặn, ngọt, chua, cay...nói chung nói đến bánh mì gì cũng có, thế mà thỉnh thỏang gái lại rên lên hừ hừ:
- Mẹ ơi con thèm ăn bánh mì Nha Trang lắm lắm!
Bánh mì Nha Trang của gái là cái loại bánh mì 20.000 ĐVn/chiếc, trong có tí pate, chạy qua mấy lát thịt xá xíu mỏng dính, mấy lát dưa chuột, vài cọong rau mùi, vài giọt tương ớt đỏ chót.
Tất cả đồ nghề của ông bán bánh mì được gom gọn trong cái tủ kính bé tẹo.
Gái cứ bơi lội hùng hục cả buổi dưới biển lên là chạy băng băng qua đường mua một cái bánh mì gặm ngấu nghiến.
Lần đầu đến Nha Trang gái đứng ngẩn tò te xem người ta bán bánh mì. Bốc bốc, nhét nhét, bóp bóp, hỏi hỏi linh tinh, xong xuôi thì cuộn một mẩu giấy báo đã cắt sẵn vuông vắn vào cái bánh mì nóng ròn. 
Gái vân vê mẩu giấy báo cười tủm tà tủm tỉm :-)))

2014/11/10

MÙA ĐỢI MÙA !

Trời bắt đầu lạnh u tê dần đều. Hồi trẻ thấy mùa nào cũng đẹp. Giờ chán nhất mùa đông!
Ông giời cau cau có có như kiểu lúc nào cũng trực quát vào mặt mình. Cứ hở ra tí nắng nào là mình tranh thủ ngắm nhìn những chiếc lá đang trút dần xuống, cây anh đào bắt đầu gầy guộc khẳng khiu. Những chiếc lá cuối cùng trên cây bao giờ cũng đỏ tía, đỏ rực
Cây mận bao giờ cũng tàn muộn nhất trong vườn, lá bây giờ mới bắt đầu ngả từ xanh sang vàng.
Lá táo rụng gần hết cho đến hết, nhưng những quả táo vẫn còn bám dai dẳng có khi đến tận gần giáng sinh. Mùa đông nhìn từ cửa sổ xuống vườn, những quả táo lủng lẳng là nhân chứng xanh tươi của mùa hè sót lại, có mấy lần mình ước giá kể cây táo nhà mình màu đỏ thì thích thật, khi tuyết phủ trắng xóa bốn bề, những quả táo lủng lẳng mầu đỏ sẽ đẹp hơn những quả táo vàng. Ấy là nghĩ thế vì người ta nhiều khi hay thích những thứ mình không có. Cho nên có thể khi vườn có cây táo đỏ mình lại ước cho nó vàng chóe cũng nên :-)))

2014/11/03

Chảy đi một dòng đời cuồn cuộn!

  " Tình yêu như trái phá con tim mù lòa..."

Hồi còn rất rất trẻ, tôi thích nghe nhạc của Trịnh, thích cả nhạc, thích cả lời.
Nghe đến đâu thấm mềm vào tim và óc.
Càng sống, càng yêu, tôi vẫn thấy hay nhưng tôi ít nghe nhạc của ông nữa. 
Tôi thấy nếu nghe nhiều, lòng tôi sẽ băn khoăn nhiều, sẽ bải hoải nhiều. Mà tôi thì ghét sự buồn, ghét uỷ mị, ghét u hoài.
Cuộc sống của tôi dồn dập, trôi đi vùn vụt, tôi không có những khỏang chậm để buồn bã, nếu phải khổ đau, tôi cũng khao khát chấm dứt cơn đau thật nhanh!