Stránky

2019/12/14

Làm bánh.

Làm bánh không vội vàng hấp tấp được.
Không cẩu thả đại khái được.
Không chuyên tâm, không toàn ý không bao giờ có được thứ mình mong muốn.
Ngoài trời không khí đặc quánh lại vì lạnh, lá cây đóng băng lóng lánh mới thấy quí giá khi ở trong một ngôi nhà có sưởi ấm mùa đông.
Có một gia đình để yêu thương.
Có những người thân yêu luôn mong chờ ăn những món ăn mình nấu, những chiếc bánh mình nướng.
Nhờ làm bánh mà mình có những phút giây sống chậm lại.
Thấy mình có thể làm được những điều mà rất nhiều khi mình còn nghi hoặc.
......
Bao nhiêu năm nay toàn ỷ vào con gái, cứ đến Giáng sinh, năm mới là tèng tèng ăn bánh gái làm, chả nghĩ ngợi gì. Toàn ăn vụng với phụ dọn dẹp và ngồi liếc liếc tí rồi lướt. Cứ nghĩ nướng tí là xong, ai ngờ tỉ mà tỉ mẩn từng li từng tí😏
Hôm qua nhắn gái, mẹ mới làm bánh lần đầu, vợt luôn cả một cái rercept to đùng, làm mãi chả hết bột, bánh ùn lên cả chậu, căng quá( icon nhăn nhó)
Gái thả chiu chíu cùng con icon rú lên con sướng quá. Con hạnh phúc quá. Con thèm bánh quá🤤🤤🤤
Hết chiện bánh😂

Làm bánh thật sự rất vui, mùi của bánh thơm luôn là mùi của hạnh phúc
                                               Sấu chua. 😍😻

Tĩnh.

Mùa đông có những buổi tối thích nhất là nhấp nhổm bên cửa sổ treo thứ này lên, hạ thứ kia xuống.
Những miếng vỏ cam được in hình những trái tim nhỏ xinh thơm phưng phức đu đưa.
Những quả thông còn nguyên nhựa ngái nồng.
Vừa làm vừa nghe nhạc khe khẽ.
Mùi cỏ cây nguyên thủy, âm nhạc, sự tĩnh lặng trong tâm hồn trong suốt phẳng lặng êm đềm
Sự yên tĩnh mang mang một vẻ đẹp của một ngọn thông trên đỉnh núi đầy tuyết.
Vẻ đẹp của mảnh trăng rọi xuống núi đồi chập trùng.
Vẻ đẹp của đại dương vỗ sóng...
..............
Chỉ ao ước thắp lên và giữ trong tim mình một ngọn lửa, ấm áp, bền bỉ, dài lâu với chính cuộc đời mình 
(Trang trí cả cái cửa sổ to mà không tốn xu nào, không thải tí rác nhựa nào vào thế giới, chỉ báo hại có người được mời ăn cam chối chết😂)
                                 Sấu  chua.

2019/12/05

Mùi của tháng chạp.

Ngày cuống cùng của tháng 11, lại vào thứ bảy. 
Tỉnh dậy nằm nguyên trong chăn, phác nhẹ ra trong đầu một kế hoạch bé tí cho một ngày.
Ăn sáng, tập thể dục, nấu một nồi bún gà sáo măng, mặc ấm uống cà phê với người ngoài vườn. Làm việc.
Cuối cùng uống một cốc bột đậu xanh với một ca trà nóng qua quít rồi đắm đuối chặt gà sáo măng, luộc bún chả thể rục thể thao gì sất.
Ăn trưa xong nẩy ra thích lau cửa sổ. Nghĩ là làm luôn.
Nhà chỉ có mỗi bảy cái cửa sổ chứ mấy.
Tự nhiên nhớ hồi bọn trẻ con hồi còn bé thế chứ.
Cứ chuẩn bị giáng sinh là ba mẹ con tíu tít lau của sổ cùng nhau. 
Mẹ thì leo trèo con thì nghểnh cổ xem, đứa thì lanh chanh đưa khăn, đứa thì hồ hởi đưa nước xịt kính, rồi tranh nhau thay chậu nước cho mẹ, rồi dặn mẹ cẩn thận kẻo ngã.
Cửa kính sạch bong, trong veo veo, niềm vui cũng trong veo, nhẹ nhõm như tấm pha lê không một vẩn gợn.

Vừa lau vừa nghĩ ngợi linh tinh không đầu không cuối.
Ông kia hỏi có uống cà phê không pha cho một cốc vừa lau cửa sổ vừa uống vì vụ hẹn ông uống cà phê ngoài vườn đã bị hủy trong một nốt nhạc.

Lau một lúc thì bỏ lửng ngồi trên lưng chừng cửa sổ nhìn xuống phố, nhấp từng ngụm cà phê nóng thơm lựng, tự nhiên nhớ những quán cà phê trên phố Hà Nội đông đúc ồn ào, nhớ những con đường nườm nượp người lẫn xe.

Hơi lạnh từ ngoài phố quện vào mùi cà phê trong nhà nôn nao,
 Lau cửa sổ mùa đông không thích bằng lau cửa sổ mùa hè, vì trời mau tối. Nhưng làm rồi thì muốn làm cho xong, không muốn dây dưa sang ngày hôm sau.
Bà hàng xóm nhà đối diện thấy mình cặm cụi lau thì vẫy vẫy tay chào. Mọi năm nhà bà lúc nào cũng lau cửa sổ, trang trí giáng sinh trước nhà mình, không hiểu sao năm nay lại làm muộn hơn?

Cái trò lau cửa sổ rất hay nảy sinh từ việc này sang việc khác, từ mười việc thành một trăm việc. Bằng chứng là mình chỉ định làm chừng ba tiếng, cuối cùng 11g đêm, sau đúng 10 tiếng làm không ngừng mới xong, vì:
Lau khung treo rèm cửa, giặt giũ phơi phóng rèm của bảy cái cửa sổ.
Vác thang lên leo trèo lau ba bộ đèn chùm.
Quét dọn lau bụi, thay chăn ga toàn bộ trong các phòng.
Treo rèm mới.

 Lần dọn nhà cuối cũng của năm 2019.
Trời sẽ lạnh dần, không còn ấm áp nữa.
Những buổi tối đã thơm thơm mùi lá thông, mùi vỏ cam vỏ quýt, quế, hồi, cái mùi chỉ tháng 12 mới có.

                                                   Sấu chua.

2019/12/02

Những ngã rẽ của xôi sắn Việt.

Trời lạnh teo sun các thứ các thứ.
Đi bác sĩ về bếp lạnh ngắt như tờ, đói run rẩy cả chân tay.
Lật đật hấp chõ xôi sắn, trộn đều hành phi với dầu olive.
Rang tép moi với hành, khế khô, vừng đen và rong biển. Nghe có vẻ cẩu thả vớ vẩn nhỉ?😃
Nhưng sự thật nó là một kết hợp ngẫu hứng nhưng không hề tùy tiện. Nó là sự iêu thương và thấu hiểu đến chân tơ kẽ tóc hình hài hương vị của từng mỗi một món khi còn riêng biệt, đứng tha thẩn một mình. Mình thật.
Khi năm kẻ lẻ loi kia rùng rùng khiêu vũ trên ngọn lửa hừng hực, chúng săn lại chắc mẩy bóng mượt, rồi nằm hững hờ cạnh những hạt xôi nếp cái hoa vàng căng mọng được bao bọc bởi một lớp sắn bở tơi trắng muốt.
Đặt xuống môi trôi xuống cổ dù ăn xôi sắn quả là món ngon trong một ngày lạnh buốt
Chỉ cần mở lòng ra, không định kiến. Ăn với tất cả sự yêu mến và háo hức. Thức ăn sẽ trở thành niềm vui sống nuôi dưỡng tâm hồn trong trẻo và một cơ thể hoan hỉ mỗi ngày
(Xùy, ăn ngon thôi cũng nhắng lên😂)
Sấu Sau Chua

2019/12/01

Buổi trưa mùa đông.

Mùa đông.
Mùa đông.
Vừa mới chớm đông mà cứ mở mồm ra là mùa đông, mùa đông.
Là vì tôi nhớ tôi trong mùa hè ấm áp. Hay cười. Dễ vui. Dễ bỏ qua những sai lầm của bản thân cũng như cho người khác.
Làm lụng, đi chơi, uống trà, đọc sách, bắt sâu, nhổ cỏ, nấu ăn dưới ánh rực rỡ của mặt trời.🌞
Buổi trưa mùa đông im ắng đến nỗi có thể nghe được tiếng thở của cành củi khô mơ ngủ cười khì với đàn kiến chăm chỉ nhiễm lạnh bò qua bò lại chậm chạp cứng đơ.
Những bông hồng nở muộn se sắt trong gió đẹp kì bí.
Những chiếc lá vàng chín cuối cùng bay trở lại mặt đất không một chút nghi ngờ.
Không khí trong veo như một viên kẹo bạc hà được giơ lên trước giọt nắng tinh khiết không màu.
Ly cafe expresso đặc quánh thơm lựng nằm nghe mảnh gỗ thô cựa mình trước làn hương ẩm ướt của vườn đông.
Khe gỗ thở, ly cafe cũng thở, nhịp đập của bầy chim ri khe khẽ hồn nhiên, cành anh đào thở hắt....chỉ một người nín thở lắng nghe mùa về 
Sau Chua