Stránky

2014/12/30

30.12.2014.

                                     

Chỉ còn già một ngày nữa thôi là hết trọn năm 2014. Một năm với mình lắm chuyện ủ ê, vớ vẩn.
Đâu đó quanh nhà đã bắt đầu có tiếng pháo nổ đì đùng.
Đường phố ngập ngụa trong băng tuyết lạnh cóng. Mình tiễn năm cũ bằng những trận ho thắt cả ruột, vì can tội trong tuần đi chơi tòan về đêm muộn, ăn mặc lại phong phanh.

2014/12/28

Sự trùng lặp đáng yêu.

Nhà không đông người, mỗi người có một vài hộp quà dành tặng nhau.
Có hai gói quà sêm sêm nhau, kích thước giống nhau, cách gói khác nhau nằm lẫn trong nhiều gói quà khác.
Thỉnh thỏang có đứa đi qua đi lại nắn nắn sờ sờ.
Trước Noel mấy ngày con em cứ rên rẩm con thích tặng quà cho anh quá!!!!!!
 Chị này rất hâm, mua quà tặng Giáng sinh nhưng cứ láu táu thích tặng luôn, sắp 18 tuổi nhưng nhí nhố như trẻ lên mười.

2014/12/24

GIÁNG SINH 2014.

          Chúc mừng Giáng sinh 2014!!!
Chúc bố mẹ, các anh chị em và bạn bè đón một Giáng sinh thật ấm áp, vui vẻ và hạnh phúc♥
                                                                              Sấu chua.
                         



2014/12/20

20.12.2014

Không thể tưởng tượng nổi chỉ sau mấy đêm lọ mọ hai mẹ con đã sản xuất ra một lượng bánh qui khổng lồ.
Trong nhà chỗ nào cũng có hộp bánh, không biết ai sẽ là người chén những hộp bánh đầy ắp đó ?
Dù bận, dù ngổn ngang nhiều việc nhưng có lẽ để cân bằng nên cả mẹ và con không ai bảo ai, cứ đêm khuya, con học xong, mẹ việc xong là lại chui ra bếp hí húi.
Cứ tối nay ủ bột, thì tối mai làm, làm xong đậy lại, lúc nào rỗi thì lại tranh thủ vẽ hoặc trang trí bánh. 
Trong lúc làm thì nói được bao nhiêu chuyện, nhẹ hết cả đầu. 
                             

2014/12/17

Nhảm cuối năm.

Sắp giáng sinh rồi mà trời thỉnh thỏang lại mưa như kiểu tí tách mùa hạ, giữa trưa còn có cả cơn nắng đi ngang nhà, le lói như kiểu nắng bị đi lạc giữa trời đông.
Mình thì như đang bị nhấn chìm trong cơn trầm cảm cuối năm, khó chịu nhưng vùng vẫy mãi vẫn không thóat. Không thích mặc đẹp, không thích nấu nướng, không thích đi chơi, cộng thêm nhiều chuyện giời ơi đất hỡi, chán kinh! Chán tệ!

2014/12/16

Món nợ.

Theo qui luật thì ai cũng đến lúc sống trong tuổi già.
Mình từng nghĩ lẩn thẩn cả mấy ngày trời khi nghe một câu chuyện nhỏ. Một câu chuyện rất nhỏ, rằng có người con khi bố mất, thì lái xe hàng nghìn cây số về nhà với mẹ. Người con giúp mẹ dọn dẹp những thứ đồ của người cha quá cố. Số đồ một đời người cha nhặt nhạnh, cất giữ, dành dụm lên tới con số hàng Tấn! Trong đó có tới mấy trăm viên thuốc ngủ được người cha cất riêng cho mình, đề phòng nếu vợ ông mất trước ông, thì ông sẽ sử dụng số thuốc ngủ ấy cho mình. Mình nghe tự nhiên nước mắt cứ trào ra :-(.

TÓC EM DÀI EM CÀI HOA LÝ.

Bộ tóc của gái được mẹ " nuôi" từ hồi gái còn đỏ hỏn. Đầy tháng mẹ cắt "tóc máu" cho gái xong là chải chuốt vuốt ve từng lọn tóc xinh xinh cho gái, mơ đến ngày có thể ngồi chẻ ngôi, tết tóc. Có con gái thích nhất cái đọan này♥
Những ngày gái còn bé tí, đi đâu cũng xách theo cái túi lủng lẳng, trong đựng tuyền nơ, cặp mai, cặp bấm, hoa, cá, bướm cài tóc...cứ gọi là nhiều vô thiên lủng :-))
Buổi sáng dù bận mấy, mắt có nhắm có mở mẹ cũng không bao giờ bỏ qua tiết mục ngồi tết tóc cho gái. Mẹ học rất nhiều cách tết tóc, học rồi bịa thêm ra cũng nhiều, mỗi sáng lại tết cho gái một kiểu. Gái sướng mê, soi gương cười tủm tỉm, cắp cặp đi ra khỏi nhà với một mái tóc chỉn chu, đen nhánh, tết cuộn đều chằn chặn.
Cái cảm giác được luồn tay vào mớ tóc đen mềm của con thật là dễ chịu! Giờ con lớn rồi, mẹ không còn tết tóc cho con nữa, nhưng mẹ vẫn còn nhớ như in.

2014/12/09

Tây tây - ta ta.

                                

Bữa tối là lúc duy nhất trong ngày để kể chuyện. Nhớ ra chuyện gì, kể luôn chuyện ấy, ai có chuyện gì hay kể ngay, không người khác kể  mất. Nghe chuyện cũng phải có kĩ năng, nghe đủ, ừ với người này, quay sang ừ với người kia, ừ cho đủ, kẻo có người lại dỗi bảo không biết lắng nghe (một lúc nhiều người cùng nói).
Bưng bát cơm, và miếng cá, gái kể hôm nay ở lớp gái có giờ học tiếng Pháp. Chủ đề là làm một loại puding của Pháp. Học sinh mỗi người sẽ thái một loại nguyên liệu để cho vào món puding, học sinh sẽ phải nói tiếng Pháp và ghi nhớ các nguyên liệu bằng từ vựng tiếng Pháp.
- Nhiều bạn lên thái lóng nga lóng ngóng như chưa bao giờ cầm dao mẹ ạ.
-Có bạn thì rú lên vì làm rơi đồ xuống đất.
- Cô giáo khen con cầm dao và thái như một đầu bếp thực sự, cô bảo nhìn rất thích mắt mẹ ạ. Lúc cô khen con thấy rất thích, và con nghĩ đến mẹ. Con cám ơn mẹ đã nấu cho con những món ăn ngon hàng ngày, đã dậy con làm bếp, đã làm cho con yêu thích công việc nấu nướng, một việc mà đối với nhiều người nó như một cực hình, trong khi ngày nào, ai cũng phải ăn để tồn tại. Con cám ơn mẹ lắm lắm mẹ ạ♥

2014/12/08

KÍ ỨC MÀU HẠT NA.

Hồi bà nội mình còn sống, bà có một cái cơi đựng trầu cau bằng đồng. Cái cơi đồng xinh xinh, bên trong bà đựng vài quả cau, vài miếng vỏ, ống vôi bằng bạc xinh xinh, trên cái nắp ống vôi lại gắn một sợi dây xích nối một cái  que bạc mảnh như que diêm thôi, mỗi lần têm vôi là dùng luôn cái nắp có cái que lủng lẳng như một mẩu dây chuyền con con, cái nắp cơi cũng bằng đồng, đậy hờ đậy hững, trên nắp bà hay để vài lá trầu không, con dao bổ cau bé xíu nhưng sắc lẻm. Chuôi dao nhẵn thín vết tay của bà hàng ngày giở ra giở vào.
Bộ đồ ăn trầu của bà chắc còn phải kể đến cái bình vôi bà để ở góc sân.  Chẳng biết vôi từ đâu được chuyên vào cái bình vôi này? chỉ biết cứ hết là lại đầy :-). Nếu ống vôi của bà hết, bà sẽ sai đứa cháu nào đó ra bình vôi để lấy vôi, hoặc có khi bà tự đi lấy. Mình thích được bà sai đi lấy vôi lắm. Lấy vôi phải cẩn thận, bà bảo vỡ bình vôi là xúi quẩy lắm. Chả hiểu sao mỗi lần mình chân sáo đi lấy vôi là mình lại đọc lẩm bẩm trong mồm cái câu "đầu trọc lông lốc bình vôi, con ngồi con ỉa con bôi lên đầu" :-))))
Vật cuối cùng trong bộ đồ ăn trầu của bà chính là cái ống nhổ cũng bằng đồng. Bà thường nhổ nước ăn trầu vào đấy, vài lần trong ngày lại đem đi đổ. Những khi các bạn của bà đến chơi, các bà cùng nhau nói chuyện, ăn trầu rôm rả, bà lại nhờ " đứa nào mang cho bà cái ống nhổ", đứa nào nhanh chân mới lấy được cái ống nhổ cho bà đấy, tranh nhau ríu cả dép :-).
Buổi sáng ngủ dậy, thay vì đánh răng bằng thuốc đánh răng như các con các cháu thì bà chỉ súc miệng, rồi bà giở cái cơi trầu của bà ra. Bà têm vội một miếng trầu, bỏ vào mồm nhai bỏm bẻm, rồi bà tất tả đi chợ.
Bà bé nhỏ nhưng lúc nào cũng thoăn thoắt hết việc nọ đến việc kia. Cả ngày chẳng mấy khi thấy bà ngồi yên bao giờ.

2014/12/01

Chuyện cũ như hũ nút.

                             

Ngày thứ sáu nào mình cũng như được uống thuốc tăng lực, tâm trạng kiểu gì cũng vui vẻ vì con trai về nhà với mẹ :-)
Sáng dậy tranh thủ vào bếp sơ chế và nướng một con cá hồi với bơ tỏi. 
Sau đó thì chìm đắm vào làm muối vừng và ruốc gà. 2 cân lườn gà, và 7 lạng vừng lạc, không thèm xay máy mà nện bằng cối đá với chày đá thình thịch váng cả nhà. 
Vụ muối vừng và ruốc này là làm cho bà đẻ. Bà đẻ này là bà đẻ thời @, nên chẳng hiểu nàng có đoài hoài đến mấy món quà quê mùa của mình không??? Không chắc chắn nhưng mình vẫn quyết định làm, chỉ vì thích.
Trong lúc làm thì mình tha hồ nghĩ về những ngày hai chị em còn bé với nhau♥
Làm từ 10 giờ sáng mà tới 4 g chiều mới xong, gái đi học về nhìn thấy mẹ treo tạp dề trên người từ lúc trời sáng tới lúc trời tối thì bảo: Hôm nay là ngày Ẩm thực hả mẹ? :-))))
Con với chả cái!