Stránky

2016/12/31

Chiều cuối năm.

Ngày cuối cùng của năm mà lòng nhạt, lại rỗng quá! Chả buồn cũng chả vui.
Sáng dậy sớm, định tập xong thì đi làm bánh xèo. Ra bếp làm một mạch, ngẩng lên đã gần trưa, tự nhiên cảm thấy để ăn một bữa mất quá nhiều thời gian, rồi tự nhiên vô cớ bực bội kinh khủng. Không bực bất cứ ai, chỉ là tự nhiên bị bực bội từ bên trong thôi. Bỏ luôn nồi bột bánh xèo, vì chẳng có hứng thú để đứng đổ bánh nữa. 
Trải thảm tập 30 phút yoga cho hồn nó lắng xuống, xem có dễ chịu hơn lúc trước được tí nào k?
 Tập xong thì xào rau, tráng trứng ăn cơm thế là xong.
Gội đầu, sấy tóc cho gọn ghẽ, chải lông mày, thoa son, xịt vài giọt thơm thơm, uống một cốc cà phê đen và đặc. Chạy mua một bó hoa về cắm.
Xuống cửa hàng, bán hàng, chào hỏi chúc tết khách hàng xem có vui lên tí nào không?!
Đang tự hỏi: hiện tại mình đang muốn điều gì để chiều chuộng bản thân một tí.
Lúc nào cũng thấy cắm đầu cắm cổ. Rượt đuổi theo công việc, đuối sức quá mức.
Nếu có thể lúc này chỉ muốn lái xe lên một đỉnh núi nào đó, mặc ấm, hít thở không khí trong lành, ôm chồng, uống rượu...

...Nhưng đã không thể như thế. Chỉ biết là không thể.
Chỉ còn gần chục tiếng đồng hồ nữa là hết năm 2016.
Hi vọng lòng được vui trở lại, để đứng đổ bánh xèo cho hai bố con nhà kia ăn bữa tối tất niên. Vì bột đã pha từ sáng, nhân cũng đã xào, rau cũng đã rửa sạch, nước chấm cũng đã pha, thế mà người thì cứ tã ra như giẻ rách.
Hốt gơn đang học thi, đầu bù lên suốt ngày với đống sách vở, sinh học, vật lí, tiếng La tinh..
Hốt boi thì sau hăm mấy năm,  năm nay đã báo đi đón giao thừa với bạn ở ngoài, trưa mai năm mới về.
                                                     ....

Đang nhẩm lại xem năm 2016 mình có làm được cái trò trống gì không mà một năm trôi đánh vèo một cái ?!
Đầu năm dự định làm hai  đến ba việc to to, nhưng chỉ làm được một, chả sao, làm được gì cũng tốt, không làm được thì đỡ phải làm. Sang năm mà có điều kiện thì lại làm tiếp.
Năm nay cơ bản cũng có được mấy niềm vui, cũng không có đòi hỏi gì nhiều nên cũng dễ vui.
Con gái hỏi mẹ thích giai đoạn nào nhất trong cuộc đời?
-Mẹ cũng chẳng biết.
Tương lai mẹ không thể biết, cũng chẳng muốn biết.
Những năm 20 ngu ngơ khờ khạo. Chẳng kịp khôn thì lấy chồng, sinh con.
Những năm 30 tiếp tục khờ khạo. Cắm cúi làm việc, nuôi dậy con cái. 
Những năm 40 rượt đuổi theo công việc, nhà cửa, vườn tược, con cái học hành lên cao.
Những năm 50, tiền có thì tiêu, không có thì không tiêu.
Con cái vui sống cuộc đời của con cái, không còn phải quá lo lắng cho các con nữa.
Bạn bè ai làm mình cười thì mình ở lại, ai chọc giận mình thì mình bỏ đi.
Chẳng sợ ai cười, chẳng lo ai chê.
Quần áo thích thì mặc, không thích thì (bỏ đi), không mặc gì thì tự biết.
Không phải mua băng vệ sinh, không còn đau bụng hàng tháng.
Đàn ông không còn là mối bận tâm, không thể lấy được nước mắt của mình nữa.
Thấy cuộc đời đơn giản, tự do hơn tất cả những năm 20, 30, 40 tuổi cộng lại.
-Thôi mẹ đừng nói tiếp nữa, vì nghe mẹ con chỉ muốn con 50 tuổi ngay lúc này đây.
-Loa rè, mất điện, hết chiện :-D
                                          ...
Sấu chua xin gửi tới bố mẹ, các con, các anh chị em, các cháu, các bạn bè gần xa ngoài đời cũng như trên Fb lời chúc mừng năm mới 2017 thật nhiều sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc ♥♥♥
                                                                Sấu chua.



2016/12/10

Cẩm thương Cẩm yêu.

Với mình xôi lá cẩm tím đẹp như một bài thơ. Lần đầu biết đến xôi lá cẩm mình không thể tưởng tượng được người ta có thể thổi ra một chõ xôi được nhuộm từ một thứ lá cây, để rồi lúc xôi chín, màu tím hiện ra đẹp đến mê mẩn cả người.
Nhiều lần về Việt Nam mình cứ muốn xem cây lá cẩm nó thế nào, nhưng rồi lần nào cũng vội, rồi quên.
Nhớ có lần cứ xem đi xem lại cái video của bếp trưởng Trang Nguyen, rồi mình mon men hỏi cách làm xôi, làm bánh từ lá cẩm. Với mình Trang Nguyen là một đầu bếp tài hoa, những  bức ảnh chụp thức ăn của bếp trưởng sống động, THẬT, nguyên bản, đẹp mắt và hấp dẫn đến cùng cực. 
Mỗi lần đói bụng, mình toàn chui  vào nhà bếp trưởng ăn ngó, nhưng no mắt, no bụng rồi đi ngủ cho ấm lòng.
Mình thích những món ăn của Trang Nguyen nấu, vì nó ngập tràn cảm xúc, sự nâng niu nguyên liệu, thành thật với các gia vị, nhưng tìm tòi,sáng tạo một cách đầy tinh tế và tài hoa.
Mình thích cái cách gói ghém thức ăn cho người ăn của Trang Nguyen, như thể là nâng niu gói ghém những ân tình cho bè bạn. cho người thân♥
Mình thường ao ước có lần được ăn những món ăn của Trang Nguyen nấu, mình nghĩ những người được ăn những món Trang Nguyen nấu, họ thật là hạnh phúc.
Cách đây chưa đầy 2 tháng bếp trưởng Trang Nguyen đã gửi cho mình từ Mỹ sang một phong bì đựng 1 cây lá cẩm và 6 ngọn lá cẩm non.
Mình sướng đến phát rồ, chỉ tiếc là bên mình lại đúng thời điểm bước vào mùa đông, nên  mình không thể trồng lá cẩm ngoài vườn được. 
Mình trồng tạm các em Cẩm vào chậu đất rồi để trên bệ của sổ bếp, cạnh lò sưởi cho ấm.
Mình cũng chưa ngắm được cái chậu nào đẹp để trồng Cẩm cho xứng đáng với sự trân trọng tình cảm của Trang Nguyen đã gửi cho mình. Mình vẫn ngắm đến khi thật ưng mới mua.
Hiện giờ cây Cẩm đã nhú lá mầm xanh nõn trên kệ cửa sổ. Nhìn yêu không thể tả được. Kì lạ là những cành lá cẩm non, lúc sang mềm ẻo lả lại mọc mầm đầu tiên.
Cây cẩm còn nguyên bộ rễ lại vẫn ngủ, chưa chịu thức dậy. Nhưng mình vẫn chờ Cẩm♥
Cám ơn Trang Nguyen thật là nhiều♥♥♥
Sấu sẽ chăm em Cẩm, mùa hè sẽ mang em ra vườn cho em í xum xuê, hi vọng sẽ hái lá cẩm, ngâm gạo, thổi xôi, rồi chụp ảnh cho bếp trưởng ngắm.
Cảm ơn những người bạn từ khắp nơi trên Fb này đã yêu Sấu, gửi những món quà vô giá cho Sấu♥
Cảm ơn cây lá cẩm từ nước Mỹ xa xôi của bếp trưởng Trang Nguyen ♥
                              


                                                              Sấu chua.

2016/12/07

Tháng 12 - dưa muối - những nhịp đập tình yêu.

Trời lạnh tê tái, người ngợm lười biếng và trì trệ đến phát rồ. Đêm nào cũng lọ mọ không chịu ngủ, và sáng ra thì cứ muốn nằm ì trong chăn, mắt nhắm tịt lại và ước vài điều không thể xảy ra.
Sáng chui ra khỏi chăn uể oải đứng cạnh cửa sổ, cả khu vườn trơ trụi khẳng khiu gầy guộc và trắng xóa bởi một lớp nước bị đóng đá bao bọc trên khắp những cành cây. Có cảm giác như là mình đang đứng trước những cái cây pha lê khổng lồ.
Chồng đi qua hỏi ngắm gì ngoài vườn thế?
Thật ra đâu có ngắm gì, nhìn cái vườn là tâm hồn cũng muốn đóng băng theo rồi.
Cả tuần nay bỏ tập thể dục, ăn vớ vẩn, uống cà phê liên tục, xuống cân, nhưng bụng thì cứ như có chửa ( chửa được thì tài quá).
Buổi trưa ông kia đi làm về, lười nấu ăn thế là lại rủ mình đi ăn phở, mình càu nhàu ăn phở mì chính hả nhưng rồi vẫn lạch bạch đi.
Tuần trước đã thay đổi toàn bộ chuyện "gối chăn", cụ thể là sắm một loạt gối mới, kiểu loại mới, chất liệu cũng mới ở phòng khách, nhìn cũng yêu yêu vui vui. Phòng ngủ thì chưa :-D
Muốn lôi máy khâu ra, đi mua một số vải mới về may rèm cửa sổ mới, khăn trải bàn mới, khăn ăn mới, trong đầu cũng đã nghĩ được làm thế nào, làm những gì, nhưng lại sợ làm nửa chừng rồi bỏ, vì tâm trạng quá trì trệ, cộng với thời gian quá ít. Thế là lại lừng khừng, lại lù đù như con gà rù.
Điều được coi là thành công nhất trong một ngày bây giờ không phải là làm được bao nhiêu việc, kiếm được bao nhiêu tiền, mà là dành được ra một tiếng để tập thể dục một cách vui vẻ hào hứng.
Chiều nay đã muối một liễn dưa, nướng một khay khoai lang, tập yoga 45 phút, cảm thấy vui vẻ nhẹ nhõm hẳn lên.
Tuần nào cũng muối một liễn dưa củ cải, vì đang mùa củ cải, cứ giữa tuần muối, cuối tuần dưa chua, chẳng may con gái về thì nàng có dưa để chén, nàng khoái món dưa mẹ muối lắm, đến bữa cứ tắc lẻm tắc lẻm gắp hết bát nọ đến bát kia. Khi lên trường, nàng lại lấy dưa vào lọ để mang theo là vừa hết liễn dưa, mẹ ở nhà lại muối tiếp.
Mùa đông mình thích muối dưa, thích sắp dưa, sắp hành, sắp những miếng củ cải trắng muốt được thái lượn sóng vào cái liễn sành da lươn nung già, lỡ gõ cái đũa vào kêu coong coong như tiếng chuông.
Mình thích pha muối, pha đường vào cái bát nước sôi đang trên đà nguội đi, nhắm mắt lại nếm và mường tượng... 
...Khi lá cải xanh, củ cải trắng, hành củ lát mỏng, quẩn lên trong thứ nước muối lẫn đường nóng rẫy ấy, thì chúng xộc lên mũi mùi rau cay xè thơm phức.
Nén thật chặt, chèn thêm cái đĩa gốm trắng tinh, dầy dặn, để cho rau được nằm trọn vẹn trong thứ nước muối âm ấm thơm tho mùi hành, đậy kín lại, đểl ngay ngắn bên lò sưởi ấm áp. 
Liễn dưa mỗi ngày mỗi thơm, chuyển màu vàng, chua lên, ăn với thức gì cũng vừa vặn, cũng đưa đẩy, cũng hào hứng, cũng nồng nhiệt. Điều này chính là sự kì thú của liễn dưa♥
Mình nhớ như in từ hồi mình còn bé, mỗi lần mẹ muối dưa, bố thường hít hà, ngó nghiêng, rồi rối rít đòi ăn dưa. Mẹ bảo chưa chua, vẫn còn cay lắm, bố bảo cay mới ngon, rồi mẹ gắp dưa chưa kịp chua cho bố, bố chấm dưa với tí mắm ớt, rồi xuýt xoa Ngon quá! Ngon quá! Cái kiểu xuýt xoa như thể chỉ có mỗi em muối dưa là ngon nhất trên đời cho anh ăn. 
Bây giờ đến lượt mình muối dưa, mình muối dưa trong những nỗi nhớ về khuôn mặt hạnh phúc của mẹ ngày xưa... trong những hồi ức về những ngày xa xưa mình đã từng lớn lên trong tình yêu của bố mẹ♥
Chợt nghĩ rồi mai kia biết đâu các con mình cũng nhớ về mình trong những nỗi nhớ dịu êm như thế?!
                                                   ....
Những vòng tròn đồng tâm, tâm điểm của nó là một trái tim đỏ thắm, phập phồng đập những nhịp đập của tình yêu. Ước gì mình có thể vẽ được một vòng tròn như thế!!!
                                                               Sấu chua.
                  

2016/12/05

Bông hồng giá băng.

Tháng cuối cùng của năm 2016 cuối cùng cũng đã hiện ra thù lù.
Ngoài trời mỗi ngày lại lạnh thêm.
Bông hồng nở muộn nhất, bông hồng nở cuối cùng trong năm đã đóng băng lấp lánh trên cành.
Bông hồng băng giá và kiêu hãnh của mùa đông. 
Mình đứng gần lại đóa hồng đóng băng cứng đơ trên cành. Màu hồng được giữ lại nguyên vẹn. Mình nghĩ đến một nụ hôn bị đóng băng♥

2016/12/01

Sống là không ngừng khờ dại.

Lúc mình đói mình rất " manh động".
Lúc mình đói mình rất yếu ớt và dễ mắc sai lầm.
Sáng hôm qua trời lạnh teo và sun tất cả những gì bị hở ra ngoài. Mình lũn cũn đi theo xe ô tô một người, tận dụng lúc người đi làm công việc của người thì mình vù đi mua mấy thứ để về tân trang lại cái phòng khách cũ ríc của mình cho nó có không khí giáng sinh.