Stránky

2015/12/19

Vơ vẩn một ngày đông.

Chả biết sự thật có phải là trái đất đang ấm lên không hay là chỗ cần lạnh thì ấm, chỗ cần ấm lại lạnh, nhưng năm nay có lẽ là mùa đông thứ 4 liền tù tì mà tháng 12 không hề có tuyết.
Nếu có, tuyết cũng chỉ rơi lớt phớt rồi vội vã tan ngay. Giáng sinh tới gần nhưng bầu trời vẫn có nhiều ngày cao xanh vời  vợi, thậm chí nắng còn chiếu vàng những mảnh tường như kiều đầu mùa xuân. Rau cải vẫn mọc một cách cần mẫn sau vườn.
Không khí, ánh sáng lạ lẫm của những ngày cuối năm bây giờ khiến cho mình tự dưng thèm thuồng một cái sân đầy ngập tuyết. Tuyết bông lên tơi xốp lóng lánh dưới mặt trời. Tuyết ngập đến đầu gối khiến cho những con mèo béo bụng đi lệt xệt để lại những cái chấm tròn to như cái rổ trên tuyết trắng. Tuyết bám đầy những cành cây mơ màng cổ tích. Vo tuyến trong tay những mắm to, ném nhau cũng có được cả tiếng đồng hồ cười với nhau như những người không có tuổi.
... Chẳng có gì là mãi mãi - kể cả tuyết bây giờ cũng thế. Tuyết trắng của châu Âu cũng trở nên hiếm hoi giữa mùa đông?

2015/12/10

Chậm! Chậm nữa! Nhưng không chậm mãi.

Bầu trời mầu xám.
Sương mù quánh lại bao phủ khắp thành phố.
Sương quẩn trên những mái nhà.
Sương giăng mắc mờ ảo trên những ngọn cây trong vườn.
Từ bếp nhìn ra ngang tầm mắt có cảm giác như mình đang ở trên một ngọn núi cao...
Những cành anh đào vương lẫn trong sương gợi cho mình cái cảm giác một chiều mùa đông Hà nội giáp tết, những cành đào được buộc sau xe đạp nhấp nhô trên những con phố lành lạnh mờ ảo đã xa ... rất xa ... rất xưa ...Xưa quá rồi!

2015/12/07

Hình hài một nỗi nhớ.

Dù không có thời gian vẫn phải tập thể dục.
Dù bận mấy cũng phải chơi...làm bánh rán Biểu tượng cảm xúc smile.
Thể dục và bánh rán chẳng liên quan đến nhau.

Hót - bôi của mình mỗi khi về Hà Nội, mẹ trái giờ còn ngủ lăn lóc thì hốt bôi đã lén dậy đi chợ sớm với bà.
Dù tay xách nách mang, nhưng hốt bôi kiểu gì cũng nhớ mua một túi bánh rán lủng lẳng.
Chả hiểu thích bánh rán hay thích cô hàng bánh rán nữa?
Hôm nay mẹ hốt bôi kiết định làm cô hàng bánh rán 

                             



                                       Sấu chua .

2015/12/02

Tháng xưa ngày cũ.

Tháng 12 năm nào cũng bận kinh hoàng.
Một sự bận rộn pha trộn lẫn lộn giữa thích thú và mệt nhọc, giữa sự căng cứng của cơ bắp và những cơn thiếu ngủ không thể bù đắp.
Mình cũng quen rồi, nên bận thế bận nữa cũng chỉ là bận vô cùng.
Chừng nào đời sống còn bận rộn, thì đời sống còn thú vị.
Từng việc, từng ngày, từng tuần, cái gì trật ra thì ủn lại, cái gì chưa như ý thì làm lại, rồi đâu cũng phải vào đấy, cố gắng sao cho đến giữa tháng thì mọi thứ chậm lại, để có thời gian bầy biện nhà cửa, mua sắm quà cáp, viết thư tay cho những người thân, làm bánh, đi chợ giáng sinh với con...
Tòan những việc bận tối mắt nhưng mà thích!