Stránky

2014/09/29

VỤN.

Hôm nay tròn trịa đúng 26 năm mình đi xa nhà.
Nhanh thật " chớp mắt" một cái đã là một phần đời bỏ lại đâu đó lung tung.
Chớp mắt một cái yêu đương, lấy chồng, sinh con, đẻ cái, khóc cười... làm lụng...mếu máo... hái đậu, trồng cà...
Chả hiểu đời còn bao nhiêu cái chớp mắt nữa để cho mình còn làm vài việc mình muốn, đi vài nơi mình muốn đến!

2014/09/26

VỚ VẨN MỘT TÍ THÌ NÀO CHẾT AI!

                           


Cái lạnh le te đến rồi. Đêm tái tê hết cả cây lá.
Hôm qua vợ chồng người nông dân lục tục thu hoạch mùa màng.
Cà chua, đậu, ngô, táo đầy khắp cả nhà, chả còn chỗ mà chứa.
Cà chua chín, cà chua xanh để đầy trên kệ cửa sổ, đậu thì rửa sạch cất tủ lạnh ăn dần, táo thì hái một ít đem vào làm mứt, gọi là chút thảo đem tặng vài người bạn thích những đồ làm tay tại nhà, chứ hái cả cây xuống chắc ủn nhau ra đường mới có chỗ cất. Ngô thì luộc ăn luôn. 
Mấy mùa hè rồi mới lại trồng ngô, kể từ cái mùa hè đầu tiên về khu vườn này, trồng một vạt ngô, chuẩn bị hái thì kẻ nào trèo rào vào hái gần hết, tức mình không trồng ngô nữa từ ấy đến nay.
 Thích nhất cái vị ngọt tươi mới thăm thẳm của bắp ngô bẻ xuống luộc ngay.
Cái ngô nhỏ thôi vì lớn tự nhiên không tưới tắm những cái quái quỉ vào cho to nhanh lớn nhanh. Nhưng bắp ngô chắc nịch, hạt đều tăm tắp, cắn vào dẻo quánh ứa ra thứ nhựa ngọt lịm. Ăn mê không chịu được!  
Ăn xong chắt một cốc nước ngô vàng sánh, uống thật là từ từ, từ từ để ngấm cái vị ngọt của lá ngô, râu ngô, hạt ngô, lõi ngô... mùa màng nắng gió nó tiết ra! Thích !!!
Có thể mình mê món ngô luộc là vì thế!
Còn vài bắp chắc sẽ nấu chè ngô.
                                            ....
Tối hôm qua đóng cửa hàng chạy lên định làm mứt táo, ngồi gặm mấy bắp ngô luộc xong, mắt cứ dính lại, thế là vặt hết cả lọ hoa cúc trước mặt ngồi lẩm bẩm : Làm - Không làm! Làm -Không làm! 
Bông cuối cùng là Không làm (mứt táo). 
Cắp đít định đi vừa ngủ vừa xem phim.
Ra bếp nhìn thấy rổ táo lại thay đổi cái sự Không làm kia!

1giờ sáng, chai lọ vẫn xủng xỏeng trong bếp.
Mùi táo quện với quế thanh thơm ngào ngạt, ướp luôn cả người, cả tóc người làm mứt. Nhạc thì mở khe khẽ. Gió đêm vi vu lồng lộng. Cảm giác đang rất chi là dễ chịu thì một giọng ngái ngủ đầy châm chích vang lên:
- Giờ này mà em vẫn còn làm được một việc gì à?
Mình nghe cứ lờ đi như không biết :-)))
Kiểu gì cũng phải sướng nốt đọan còn lại.
Múc mứt vào chai lọ nọ kia, vặn chặt, dốc ngược...ngắm nghía... vàng vàng... trong trong ...veo veo... mảnh quế nâu nâu...nghịch nghịch...

Sáng ra có hai người phết mứt táo cùng bơ với bánh mì ăn thì thào với nhau. 
Người làm mứt ngủ chổng chơ lên trời.
Vừa chui ra khỏi giường đã thấy có người nói với theo:
-Mứt táo của mẹ cực kì ngon!

Mình thuộc thể loại thích làm chứ không ham ăn, thậm chí có nhiều lúc rất lười ăn.
Nhiều thứ đồ mình làm ra chủ yếu là để ngắm, thỏa mãn thú vui lọ mọ.
Trong mắt một người, mình biết mình hiện ra cực kì vớ vẩn, lãng đãng và ẩm ương.
Nhưng mà xưa đến nay đời vớ vẩn một tí cũng chẳng chết ai bao giờ :-))))

                                                        Sấu chua.

2014/09/23

CÁI LỌ LÀ CÁI CHAI.

Tự dưng nổi cơn hứng ruốc thăn lợn. 
Biết tính chồng đểnh đỏang, hay quên. 
Tha thiết xen lẫn " hăm dọa" : anh phải mua đúng cho em miếng " thăn" đấy nhé. Mà là miếng thăn nguyên, khỏang 1kg -1,5kg không cắt rời. Thế em mới làm thành ruốc được đấy"!
-Ok, yên tâm, thăn lợn thì thiếu gì? cả tảng nguyên chứ gì ? Ok

2014/09/22

XOẮN THẾ ĐỦ RỒI!

Ngoài trời cứ mưa mãi mà không dứt.
Hôm qua cứ nhủ mình mãi, khi tạnh mưa sẽ ra vườn hái táo vào nướng bánh. Chờ mãi mà mưa cứ nổi bong bóng khắp con đường dốc xuôi về phía xa xa.
Ngồi trong nhà nhìn ra con đường ngập nước chảy không kịp mỗi khi mưa xối xả, tự nhiên lại nhớ đến hồi bé.
Những cơn mưa nhiệt đới ào ào như biết chạy, cây cối xanh tươi nõn nà, mình cùng mấy con bạn ùa ra đường tắm mưa. 
Chỉ những lúc bố mẹ đi làm chưa về, mới có những màn tắm mưa hồn nhiên nhớ lâu đến tận bây giờ. 
Nước mưa mát lạnh, xối từ trên trời xuống như biết trêu biết nghịch với trẻ con. Mấy con giời hò hét, nghịch ngợm, vùng vẫy, té nước vào nhau rồi cười như hóa rồ. Không còn sợ người lớn dọa bẩn, dọa ốm, dọa đủ thứ...
Hà Nội bé nhỏ, Hà Nội chật chội, Hà Nội bẩn thỉu, nhưng Hà Nội hồn nhiên phố bỗng thành một dòng sông nhỏ...cho lũ trẻ cười đùa thỏa thích...ngây thơ trên những con sông ...không có thật!!!

2014/09/21

THẾ ĐI CHO ĐỜI NÓ LÀNH!

Chả hiểu hormone, hóc khoai thiếu hụt kiểu gì mà người ngợm cứ rũ rượi đến phát rồ.
Loanh quanh khổ sở với bản thân kinh khủng!
Những lúc "sáng" óc ra cũng nghĩ được mình phải tự xoay sở thôi!
Những giai đọan khó khăn thế này chẳng trông chờ vào ai được cả.
Cũng biết phải đi đâu đó chơi nhưng mà đúng đợt bận không ngẩng mặt lên được. Chết dí một chỗ người đã rồ lại càng rồ hơn!
Cũng biết phải gặp gỡ bạn bè, phải huyên thuyên, nhưng mà công việc cứ đeo bám. Cô độc một mình người đã điên lại càng điên hơn!

2014/09/20

CHẠNG VẠNG TRÊN SÔNG.

Hai mẹ con lái xe chở nhau, chở luôn cả đồ đạc cho con lên kí túc xá.
Ý định là sáng đi chiều về.
Năm nay cu định cư ở tận tầng thứ 10. Đồ đạc thì vẫn như năm ngóai. Nhanh thế cơ, vừa mới hôm nào bịn rịn đưa con đi nhập trường mới, về buồn cả tuần không nguôi.
Vẫn chăn gối, bát đũa, gạo mắm, nồi niêu, sách vở... nhưng dòng sông của cuộc đời đã chảy đi những khúc khác xa rồi!

2014/09/15

CÚC THU MỘT ĐÓA TRÒN TAY VUN !

Ngủ từ 3g sáng đến 9g sáng thì dậy, nằm yên nghe trời nghe đất, nghe tiếng nói cười lao xao, nghe tiếng chuông cửa hàng leng keng mở ra mở vào, nghe chim sẻ lích cha lích chích, nghe gió xốn xang chuyển mùa, nghe tiếng quả táo chín già rụng bộp một cái rồi lăn thêm mấy vòng...

2014/09/14

NƯỚC CHẢY BÈO TRÔI.

Thỉnh thỏang mình lại bị lôi tõm vào một "hố đen".
Thật sự là một chiếc hố đen xì sâu hoắm.
Cái hố đen giận dữ vô cớ. Thật ra hình như không phải vô cớ?
Tất cả đều có nguyên cớ, chỉ là đôi khi mình không kìm giữ lại, để mặc cho nó bung ra tung tóe, chẳng cần biết nó là cái gì?Thế thôi.

2014/09/13

NHỮNG CHUYẾN ĐI TRONG ĐỜI.

"Ahoj bố mẹ!
Bầy giờ con đang ỏ thành phố cổ Bruggy.Thành phô này đẹp thật!!
Buối tối con sẽ đi dạo buối tối, rồi là ngày mai con sẽ đi Antwerpy. Hi vọng cả nhà mình sẽ đi Bỉ.
                                              Con V
 Ps: Chào em gái. "

Cứ đi tới đâu anh ý lại " rải" về cho mẹ một cái bưu ảnh thành phố anh ý đi qua. Kiểu như " rắc thính" cho thơm lựng lên rồi ai thèm thì thèm ý :-))))

2014/09/10

CON GÁI RƯỢU CỦA BỐ.

Hai bố con đi xem đá bóng nửa đêm mới về đến nhà, trận đấu có 90 phút + 15 phút giải lao, thế mà lái xe mất 2,5 tiếng + gần 1tiếng tắc đường và tìm chỗ đỗ xe sau đó mất 2,5 tiếng lái xe về nhà trong đêm tối.
Công nhận thích cái gì khổ cái đấy!
Gái đi xem đá bóng nhưng phải cố xách theo cái túi đựng sách nặng chình chịch, mẹ tưởng mang chăn đi ngủ, thì bảo là để tranh thủ học trên đường.

2014/09/09

MỘT MÌNH.

Con trai thì đang rong ruổi ở tận Hà Lan, hai bố con nhà gái thì dung dăng dung dẻ chở nhau đi xem đá bóng ở Praha.
Người đàn bà cô đơn ở nhà một mình :-)))
Yêu những khỏanh khắc một mình của mình quá đi mất :-)
Mặc dù tủ đá chật cứng các loại hoa quả hái từ vườn, nhưng nhìn lũ dâu chín đỏ thơm lựng cả một góc vườn, cảm thấy rất là có lỗi với hoa cỏ, với cây trái đã hết mình với nắng, với gió, với đất, với người... thế là quyết định sẽ hái dâu lúc chiều tà một mình.
Vừa hái vừa ăn, no căng cả bụng, ăn những quả ngọt nhất, cái kiểu ngọt ngào của trái chua, chín nẫu thơm tho thỏang chút men rượu được ủ giữa trời đất. Những con sáo chen vào tận chỗ mình ngồi nghênh nghênh ngáo như bảo: tôi cũng ăn với chị :-)))
Mình với mấy con sáo mỏ vàng lụi cụi trong lùm dâu chín. Đời sống vẫn thế này trôi đi, chỉ tại mình đi nhanh quá, nên bỏ lại sau lưng quá nhiều những dấu yêu vụng dại...

THẬT LÒNG NGẮM TRĂNG.

Ngày thứ sáu của chuyến đi, mấy thằng mũi tẹt da vàng bắt đầu có vẻ thèm cơm rồi.
Thấy hi hi kể hôm nay con vào Lidl mua gạo về kemping luộc mẹ ạ. Mua cà chua sốt với thịt hộp, chắc để bổ sung vitamin thì phải?
Mẹ hỏi hình như mẹ dậy con vài lần nấu cơm bằng nồi bình thường( không phải nồi cơm điện) rồi cơ mà nhỉ?
-Vâng, vâng, nhưng con không nhớ rõ cách làm lắm, nên con luộc gạo cho nhanh mẹ ạ :-)))
May cho anh đấy, tây nó đóng gói gạo thành từng suất ăn, đưa vào túi nilon đục thủng sẵn lỗ, nên anh mới có cơm mà ăn cho thỏa nỗi thèm đấy.
Tưởng tượng ra ba thằng đầu gối quá tai, chồm hỗm ngồi luộc gạo ăn với nhau xì xụp.


Đời anh bây giờ đúng là thú(vị) hơn đời mẹ thật rồi♥



2014/09/08

KHÔN KHÔN -DẠI DẠI.

Con trai gửi về cho bố mẹ và em một cái bưu ảnh từ thành phố Luxembour. Viết bằng tiếng Việt hẳn hoi, lịch sự quá ! :-)))
 " Ahoj me, ahoj em T, ahoj bố B,
    Con đàng đi bộ ở dữa trung tâm của thành phố Luxembour. Thành thật sự là tuyệt vời!
                              Con V"
                              Kí tên đàng hòang.

2014/09/07

CỤC TA CỤC TÁC .

Cơi nới diện tích bán hàng chưa đến 50%, tăng vốn đầu tư chưa đến 20%, doanh thu bán hàng tăng ì xèo 20%( mà thực chất chưa chắc đã tăng ở mức ấy, vì giá hàng hóa tăng, lạm phát tăng), thế nhưng công việc thì tăng gấp đôi.
Người lúc nào cũng mệt ơi là mệt, vì làm chưa hết việc này, việc khác đã ló ra.
Thế mới biết sống được trong thời gạo châu củi quế này đúng là mõm mòm mom.

2014/09/06

TRAI -GÁI THỜI NAY .

Bố mê bóng đá, thằng con cũng chả kém. Ngồi nói chuyện với nhau về bóng đá lúc nào cũng như nhà có họp :-))
Trong một năm, lúc nào rỗi rãi là kiểu gì cũng mua vé đi xem đá bóng cùng nhau. Nhiều lúc bá vai bá cổ giống hai anh em hơn là đứa nọ đẻ ra đứa kia.

2014/09/05

Linh tinh.

Từ hôm thằng anh đi chơi, con em tha tha thẩn thẩn một mình, nhìn thấy thương thương!
Tối nào cũng gọi điện cho nhau nhí nha nhí nhố.
Tối hôm qua mẹ đang buôn với thằng anh, thì con em tuồn vào giữa chen ngang, mẹ đành nhường chuồn ra một bên.
-Anh ơi, cái (bà)( cô)(chị) Việt Nam các anh gặp hôm qua thế nào? Anh kể chuyện đi !
-Tốt, ngoan, dễ chịu kinh khủng!
                                   ....
Còn buôn dài, nhưng mẹ không nghe được vì tai dầy quá, không dàn mỏng ra được :-))))
                                    ...
Lầm bầm một mình:
-Ông anh mình hay tốt với mọi người, nên làm gì, đi đâu, cũng hay gặp may.
-Mình cố gắng tốt giống(nó) mà chả được! Hừ!
- Giờ phải tốt nữa mới được!
                                    ... 
Chả hiểu y thị có ý định " tốt" kiểu gì? 
Khó đỡ thật !!! :-))))
                                                             Sấu chua.

2014/09/04

BƯỚC RA TỪ ẢO VỌNG!

Mình là người tham gia mạng xã hội tương đối muộn mằn.
Khi con trai đăng kí cho mình một tài khỏan trên Multiply, mình là một người viết vu vơ " ngây thơ và t(r)ong t(r)ắng" :-)))
Viết hồn nhiên, viết cho mình, viết chẳng có nguyên cớ gì. Nhưng thật may mắn là càng ngày mình lại càng có thêm rất nhiều bạn bè tâm giao, chia sẻ.

2014/09/03

"CỦA ĐỂ DÀNH"

Công bằng mà nói ông ranh con nhà mình là đứa biết điều, nghĩa là biết mẹ, biết con, biết đến người khác. Mấy lần dậy thì bên cạnh nhau xảy ra tương đối êm đềm.
Thỉnh thỏang tranh cãi này nọ, thì kiểu gì nó cũng nhường mẹ. Lúc nó cao ngang ngửa mình, chơi vật nhau, mình toàn đè được lên bụng nó để cù, sau mình không đè nổi nữa, loay hoay một hồi bất lực, thì nó bảo: con không thèm chấp mẹ, chứ con ủn một cái thì mẹ dính vào tường...
Đại lọai là như thế...
...Nhưng đấy là vật nhau. Còn nhiều chuyện khác, không đơn giản là thắng thua. Không đơn giản là ai chịu ai.

2014/09/01

ĐỜI ĐÔI KHI MỀM NHƯ MỘT MIẾNG BÁNH MÀ THÔI!

Thời gian ngắn ngủi, chóng vánh, chưa đủ cho 24 giờ đồng hồ bên nhau nhưng những tiếng cười và niềm vui sóng sánh đong đầy như thể khiến mấy người đàn bà trẻ lại đủ 26 năm ngược về trước.
Vượt qua nhiều chặng đường dài, bỏ quên công việc, bỏ quên những lo toan... léo nhéo hò hẹn...mong nắng...sợ mưa...
...Cuối cùng cũng được đón nhau, vui chết đi được!!!
Cô thương một đống đang đà hồi xuân... Được cái đứa nào cũng trẻ trung vui nhộn.
Những đứa còn mong gặp nhau sẽ còn được gặp nhau♥