Stránky

2017/12/06

Mikulas,

Hôm qua trời thấp và xám khủng khiếp, mặt mình vì thế mà cũng chán theo, ông kia nhìn mặt mình rồi bảo:
- Đi ra ngoài không? mua sắm gì không?
Đi thì đi.
Cũng chẳng biết mua gì.
Đang lững thững thì thấy keng! keng! rồi có một cái gì mềm mềm quệt phật một phát vào đít.
Quay lại tí thì ngã lăn quay ra đường.
Một anh quỉ to vật vưỡng hai quả sừng, lông lá đen xì, tay cầm cái chổi lông đen hự phất phất huơ huơ.
Chợt nhớ ra hôm nay lễ Mikulas.
Trẻ con khóc như ri vì sợ, vì bị dọa.
Nhìn vừa yêu, vừa thương, vừa ghét cái bọn bố mẹ ông bà được thể dọa trẻ con. 
Có mẹ dí đứa trẻ vào lòng quỉ, bảo đấy đừng đái dầm nữa nhá.
Có lão gào lên mai đi học có khóc nữa không?
 Dồi ôi, đứng một lúc nghe cả một ngàn cách dọa trẻ con, cứ làm như người lớn thì ngoan lắm í.
 Có nhiều đứa mặt cắt không còn hột máu, khóc lóc thảm thiết, có đứa mắt mũi giàn giụa đỏ hoe, có đứa thì nằm xuống đất khóc lặng cả tiếng vì sợ. Dĩ nhiên có nhiều đứa chả sợ gì cả, chúng sờ vào cái mõm quỉ xem thế nào. Có đứa cười cười ra vẻ quỉ thì chẳng có gì đáng sợ cả( chắc sợ anh nó bô hơn)
Mình đứng ngây ra xem bọn trẻ con khóc cười. 
Bọn trẻ sau khi bị quỉ hỏi thăm, kể tội, hứa hẹn sẽ ngoan thì được ra đứng cạnh cô thiên thần và chào ông Mikulas, và được tặng cho một gói quà.
Bố mẹ bọn trẻ sắp thành một hàng rất trật tự, lần lượt để cho con đến nhận quà. Rồi ai cũng giơ điện thoại lên để chụp vẻ mặt khiếp đảm vì sợ của con mình trong vòng tay của quỉ, rồi cười hỉ hỉ hả hả.
Thế giới này luôn song hành thiên thần và quỉ dữ.
Đứa trẻ ngây thơ và trong trắng nhất cũng đã được dậy rằng ông già áo đỏ thì hiền lành tốt bụng, còn con quỉ thì gớm giếc và dữ tợn.
Đến một lúc nào đó cuộc đời sẽ dậy đứa trẻ những điều hoàn toàn ngược lại là khi nó không còn sợ quỉ nữa, và cũng không còn muốn nhận quà nữa  :-D :-D :-D
                                                                Sấu chua.