Stránky

2017/01/30

Tết Đinh Dậu - 2017

Xuân đến, xuân đi, xuân già.
Những lễ nghĩa chân thành mang mùa xuân đến trong tâm tưởng.
Tết là món ngon mẹ nấu cho con, là mùi nước mùi già, lá chanh, củ sả mẹ nấu cho cả nhà tắm tất niên, là nén trầm hương bay len qua khe cửa nối hiện tại với quá khứ, là phong bao mừng tuổi lớn tuổi khôn...
Dù trời đông chim én chưa bay về thì mùa xuân vẫn có ở trong tim
                                                                   Sấu chua.

                           
                               










2017/01/24

Linh tinh cuối năm.

Những ngày cuối cùng của năm con khỉ đang trôi đi. Cũng chẳng hiểu tự nhiên vì sao một ai đó lại đem 12 con vật ứng vào năm tháng, rồi mặc định như đúng rồi vào biết bao những số phận, những con người? Người ta hay quen miệng nói người tuổi khỉ thế này thế nọ, người tuổi gà thế lọ thế chai... Mình lớn lên cũng không thắc mắc gì, thế mà hôm nay tự nhiên thấy mọi sự trên đời này nhiều khi vớ vẩn kinh khủng. Có nhiều việc không biết tốt hơn hẳn là biết. Có nhiều người không quen tốt hơn là quen. Nghĩ đến nhiều việc xảy ra trong đời mình muốn khóc. Cũng có nhiều việc nghĩ đến lại có thể mỉm cười hạnh phúc. Nước mắt - Nụ cười, dẫu chỉ là cảm giác đến rồi đi, thì cũng là một đời dâu bể.
 Mấy hôm tranh thủ những lúc trống việc ngâm ngồi măng Tết, thay và giặt giũ chăn gối, rèm cửa ở tất cả phòng mình, phòng khách lẫn phòng hai đứa. Quét và lau dọn nhà cửa lần cuối cùng trong năm cho tươm tất một tí.

2017/01/17

Màu Son Gấc.

Cây gấc ông nội trồng leo từ dưới đất qua buồng Phật lên gác thượng. Ông làm cho cây gấc một cái giàn phủ khắp cả cái sân thượng lát gạch đỏ au.
Cùng trên cái giàn ông làm còn có một cây thiên lý thơm ngát mỗi độ hè sang.
Mùa hè lá gấc, lá thiên lý đua nhau xanh ngắt một mảnh sân, một mảnh trời Hà Nội con con, một mảnh hồn của mình những ngày thơ bé.
Những chiếc lá gấc xanh biếc chẽ làm ba nghiêng nghiêng trong nắng, rung rinh vươn qua chiếc ngõ nhỏ bên ngách nhà, đã khiến cho mình từng liên tưởng đến những đàn bướm xanh theo nhau bay lên trời. Lá gấc leo tới đâu, lại vươn ra cái "tay" nhỏ xíu xìu xiu, quấn tít lại, níu chặt rồi vươn xa như không bao giờ biết mệt.
Cây gấc của ông cứ lớn lên trong nắng, trong gió, trong những cơn mưa rào như trút, trong tiếng kinh cầu, tiếng mõ niệm Phật của ông dưới hiên nhà. 
Nhà đông con đông cháu, nhưng chẳng mấy ai leo lên gác thượng để xem cây gấc mọc hoa, ra trái thế nào.
Mình thì biết rõ từng quả gấc chúng sinh ra ở từng góc sân như thế nào từ lúc chúng hình hài từ những cánh hoa, rồi trở thành những quả gấc xanh xanh bé tẹo với những chiếc gai mềm mềm như nhung.
Những quả gấc mỗi ngày lớn lên, chúng trở nên nặng trĩu so với những chiếc cuống mảnh dẻ. Sự mảnh dẻ kiên cường và gai góc. Để rồi qua suốt cả mùa hè, mùa thu, một ngày đầu đông những quả gấc chuyển thành những khối tròn hình cam lủng lẳng trên nền trời màu xám tuyệt đẹp♥ Những cơn gió bấc ru cho gấc chín dần. Những cơn gió hanh tô cho gấc mỗi ngày mỗi thắm.
Vào những ngày mùa đông có nắng đẹp, những quả gấc đỏ thắm, những quả gấc đỏ cam gần chín đung đưa trong gió, những chiếc lá gấc tàn tạ lại càng tôn nên vẻ kiêu hãnh liêu trai của một thứ quả thơm lành tươi tắn mang dáng dấp xù xì mộc mạc. 
Những con chim sâu đậu vắt vẻo trên những quả gấc đu đưa, hót véo von đã in vào tim mình những ráng chiều mùa đông Hà Nội một thủa trong lành êm ả♥
Trước Tết bà nội cắt gấc đem xuống để trên nền gạch mát trong phòng kho đựng gạo của bà. Nền đất mát lạnh giữ cho gấc tiếp tục chín nục mà vẫn tươi rói.
Bà chia cho con cháu mỗi người vài quả để thổi xôi Tết.
Bà chọn những quả gấc đẹp nhất, tròn trịa nhất, thắm đỏ nhất đem biếu họ hàng, anh em, hàng xóm láng giềng.

Cho đến tận bây giờ mình vẫn luôn nghĩ những người trồng được gấc, cắt xuống đem biếu với tất cả ân tình là những người từng đi qua những năm tháng hạnh phúc nhất ở trên đời♥
Món quà đẹp! món quà thơ mộng! món quà dung dị!
Bà nội nấu canh gấc cho ông nội ăn cho sáng mắt.
Bà nội thổi những đĩa xôi gấc tuyệt đẹp đem lên gác cúng Phật.
Mỗi khi bà đánh gấc với một chút rượu trắng cho nhuyễn tơi ra, mình thường lấy ngón tay quết một vết gấc đỏ thắm lên môi, rồi chạy biến đi soi gương xem môi mình đã đỏ lên giống như đánh son không? Và mình không tin là có thứ son nào lại có thể sánh được với màu đỏ son của gấc phảng phất thêm chút hương thơm của rượu gạo trên môi những tháng ngày tuổi hoa niên ấy♥
                                                ...
Cứ mỗi độ những ngày giáp Tết, mình lại nhớ như in cái giàn gấc đỏ của ông nội thủa thơ bé ấy. Nhớ dáng người bà bé nhỏ nhanh nhẹn thoăn thoắt vào ra, cặm cụi trong bếp, nấu những món ăn ngon như mộng tưởng giữa một cuộc đời thật♥
Tết là mang mùa xuân vào trong tim mình.
Tết là mang tình xuân đến tô mãi cho những kỉ niệm đẹp đẽ mình từng có được ở trong đời.
Tết là gửi gắm những gì tha thiết về gia đình, về một chốn mình lớn lên, về những người mình đã nặng lòng dấu yêu ♥
                                                           Sấu chua.

2017/01/12

Những khoảnh ấm êm.

Ông kia bận bịu quanh năm suốt tháng, vợ ông vì thế cũng phải bận theo. Sống với ông muốn an nhàn cũng khó, vì ông không chịu ngồi yên. Nếu yên thì lập tức ông sẽ nghĩ ngay ra việc mới để làm. Lâu dần mình cũng quen, bận quá rỗi rãi một tí cũng không chịu được, lại phải nghí ngoáy chân tay.
 Khổ - sướng từ đây mà ra chứ đâu. Số dai nhánh thì dẫu ngấu nghiến vẫn cứ dai.
 Đêm hôm kia ông đi một vòng quanh nhà rồi vỗ vai vợ bảo, anh còn quên một việc chưa làm CHO EM.
Nghe mà gớm.
-Em làm gì có việc nào quan trọng trên đời đâu.
-Cành đào cho em chơi Tết.
Nói chưa dứt câu, thì ông biến mất hút.
Một lúc sau thì ông nhung nhăng hai cành củi khô vào nhà.

2017/01/04

Nước mắt chảy xuôi.

Mình đang lên cơn cuồng "chăn gối", có lẽ bởi mùa đông lạnh lẽo quá, thế nên trong đầu cứ lởn vởn hình ảnh những cái chăn, cái gối mà mình đang thích. 
Những chiếc chăn len hoặc sợi màu tươi như hoa đang nở lúc mùa xuân, đan tay, những chiếc vỏ gối vải thô, hoặc thổ cẩm cũng làm tay.
Mình liên tục nghĩ về nó, cả trong những giấc mơ.
Hôm nọ mua được chừng 5 cái vỏ gối tương đối ưng ý, nhưng mình vẫn đang ấp ủ mua thêm mấy cái nữa, chúng là những bức tranh được dệt thủ công thành những chiếc gối tuyệt đẹp.     
Cứ nghĩ đến những bức tranh đẹp được đặt ngẫu hứng khắp nhà, mềm mại thơm tho có thể ôm gọn vào lòng thấy phấn khích kinh khủng.
Có một cái gối có hình chiếc xe đạp, khiến cho mình  tự nhiên cứ nhớ về những chiếc đạp thong dong trôi trên phố vui, những chiếc xe đạp đã đạp vòng quanh hồ tây, đạp đi qua những triền đê thoai thoải, đạp lên những đụn rơm vàng phơi khô, đạp đi trong cơn gió mùa đông bắc khiến cho đôi má cô gái tuổi 13 đỏ hây như màu nhót chín thẹn thùng...