Stránky

2018/04/30

Trôi.

Tháng tư nồng nhiệt và ấm áp. Nghe bảo phải 50 năm rồi mới lại có một tháng tư nồng nàn như thế.
Hoa mận hoa táo bừng bừng nở hoa kết trái, rồi bừng bừng theo gió bay đi trắng xóa cả sân vườn. 
Trong gió những làn cánh hoa trắng muốt bay dào dạt.
Đêm đến không gian được ướp đẫm một mùi hương tinh khiết và dịu ngọt.
Những ngày như thế, bớt việc đi một chút, ngồi hân hoan dưới gốc cây râm mát, chẳng đọc, chẳng nghe, chẳng nghĩ gì cả, não mở toang như căn nhà mát lộng gió, thời gian dừng lại để cho những bông hoa bay và chạm khẽ vào mũi, vào má, vào tóc, uống những ngụm trà nhỏ, uống vào dạ cái tĩnh lặng đến vô cùng của cánh hoa mỏng đáp vào hư không, vào đất mềm và ấm.

2018/04/22

Nắng lên.

Ôi mùa xuân ấm áp và lộng lẫy làm cho mình đến phát cuồng lên mất.
Sáng kéo nhau dậy sớm, ăn vài thìa chè vừng đen, uống cốc trà nóng, thế rồi nổ máy xe vi vu.
Năm nay trời ấm một cách lạ lẫm, buổi sáng tháng tư mà giống y hệt như một sáng của tháng sáu. Có thể mặc thật nhẹ nhõm mà không lo sương sớm, lo gió lạnh.

2018/04/14

Ôi! Tôi!

Sáng thứ bảy yên ắng tiếng người, tiếng xe, chỉ rộn lên tiếng chim, tiếng sáo đầu mùa từ dưới vườn len lỏi qua cửa sổ vào giường, chui qua chăn, đánh thức người dậy.
Chỉ cần nghe tiếng sáo mỏ vàng lảnh lót là biết trời ấm lên thêm cỡ nào. Tiếng hót trong trẻo réo rắt tràn đầy hứng khởi, lan đi theo cơn gió đầu mùa miên man, nồng nàn ấm áp, đánh thức dậy mọi giác quan đang trì trệ, đầy ứ, cũ rích nằm rải rác khắp các đầu mối thần kinh rối bời trong người suốt cả một mùa đông dài và tối.

2018/04/09

Thứ sáu, ngày cuối tuần, gái học có một tiết, sau bữa trưa đã thấy ném balo cái uỵch vào nhà.
Léo nhá léo nhéo bảo con phải đi thư viện lấy sách, xong thấy nhà im phăng phắc cả chiều.
 Nhà lên đèn, mẹ vào buồng gái thấy gái cuộn tròn trong chăn ngủ như cún.
Khua gái dậy ăn tối với bố mẹ.
Ăn xong, bố tập đàn, hai mẹ con nối đuôi nhau đi tắm.
Tắm xong mẹ chả rẽ ngang rẽ dọc nữa, chui tọt vào phòng gái.
Hai mẹ con ôm nhau, véo tai, véo mũi, cấu chí nhau một hồi, thì chuyển qua bàn tán về bún cá, bánh đa cua, na, ổi... các thứ các thứ, chắc đi học ăn cơm tây nên gái thèm món Việt, mà gái này buồn cười lắm cứ thèm món Việt thì món đầu tiên gái réo là bánh đa cua.
Loại bánh đa cua gánh gái ăn ở đầu Bảo Khánh _ Hàng Trống, bánh đa gánh vỉa hè, chỉ có bánh đa, rau rút, rau muống rồi chan gạch chua lên thôi, chứ không phải loại ăn với đủ thứ chả lá lốt, giò chả lủng cà lủng củng đâu.
Chí chóe một hồi hồi chả hiểu ai là người tắt đèn tối om.
Nửa đêm tỉnh dậy, giật bắn mình thấy chân thì lủng lẳng chơi vơi giữa giường với sàn nhà, mông thì lạnh toát vì bị kéo chăn, tay thì "biến mất" một bên, sờ sờ một hồi thì thấy cái đầu đầy tóc của gái gối lên tay mình tê dại, rúc trong nách mẹ ngáy pho pho ♥
 Định ủn lại ngủ tiếp, nhưng nhìn gái ngủ ngon quá, không nỡ ủn, gái bảo dạo này con ngủ ở kí túc xã cũng hay bị mất ngủ, nhưng cứ về nhà là con ngủ ngon, thích ngủ, muốn ngủ cả ngày.
 Mẹ tha cánh tay tê dại về phòng mình ngủ tiếp, trong giấc ngủ về sáng mẹ vẫn thấy hơi hướm thơm tho của con gái♥
Sáng dậy, tuyết rơi trắng xóa trên những mái nhà, những ngọn cây, nhưng cảm  giác vui vẻ và ấm áp lại ngập ở trong lòng.
Mẹ chợt nhận ra bấy lâu nay mẹ bị thiếu Tình Yêu, nên mẹ cứ thấy buồn bã trống trải. 
Khi các con đi học hết, lại bận rộn chẳng có mấy khi cả nhà quây quần với nhau.
Mẹ cứ tưởng mẹ nghĩ về các con là đủ, nhưng chưa phải là đủ, và chẳng biết bao nhiêu mới đủ?
                                     .......
Mới biết đàn bà chỉ sống với đàn ông thôi là chưa đủ, đàn bà cần cả tiếng chí chóe của trẻ con trong nhà. Tiếng chúng nô đùa, tranh nhau ăn cái nọ cái kia, tiếng cãi nhau khi rửa bát quét nhà, tiếng chúng bá vai bấu cổ cõng nhau phơi quần áo...tiếng hờn giận thút thít... tiếng đàn, tiếng sáo vang lên ở góc nhà mỗi đêm... 
Những âm thanh sống động yêu thương là linh hồn của tổ ấm♥
                                   .....
Ước gì các con mình bé mãi, để mỗi tối mình không phải chìm trong cái cảnh ông kia mắt phải xem một trận đá bóng trong vô tuyến, mắt trái xem một trận đá bóng trong  máy tính, tay trái ôm cái guirta dây sắt, chân phải quờ cái guirta dây nhựa, thỉnh thoảng lại liếc vào taplety đọc lời bài hát, rồi ông gõ, ông đập, ông hát ông ổng, đã thế thỉnh thoảng ông còn không tha cho mình, ông đưa mắt về phía mình vừa hát vừa hỏi: ồn thế này có sao không em ?
Sao là xao hả dời ?
                                                             Sấu chua,

Bãi biển của những đứa trẻ không có biển

Đêm thứ sáu cuối tuần nàng trở về nhà trên chuyến tàu cuối cùng trong ngày và sau hai tuần liền không về nhà và sau cả tuần vùi đầu trong phòng giải phẫu học với những tay chân đầu...ngâm trong lọ. và sau một kì thi nói căng thẳng.
Mắt nàng đen như mắt con gấu trúc.
Mẹ nhìn nàng xót xa, còn nàng thì cười nói lả bả.
Bận quá, con đã cắt tóc cho thật ngắn, để không tốn thời gian gội đầu sấy tóc, Hôm nay con đi thi nên đánh mắt đen, thoa son cho cảm thấy mình đẹp lên, con muốn cảm thấy mình nữ tính hơn để bù vào khoản đầu tóc cũn cỡn. Thi xong con lau mắt cho nhẹ nhõm nhưng chưa thật sạch, chứ không phải mắt con đen vì thiếu ngủ đâu, mẹ đừng nhìn con như thế.
 Ôi con gái tôi♥