Stránky

2014/10/21

TRONG CON RẬN CÓ CÁI CHĂN :-)

Trong nhà chồng được liệt vào dạng lạc hậu củ đậu. Chả bao giờ dâng hay tặng gì cho vợ.
Vợ thì được liệt vào dạng củ chuồi. Nghĩa là hàng năm một hai lần rà sóat lại tủ quần áo của chồng, xem có quần xịp nào rách, bít tất nào thủng, sơmi nào cũ thì rình đúng dịp sinh nhật, hay ngày của bố, hoặc đại loại thiên hạ náo nức valinhtinh thì mình cũng a dua tặng cho nó lõang mặn. Một công mà đôi việc luôn.
Chưa kể những lúc hứng lên thì mua trà, mua rượu ngon tặng chồng, chồng uống một thì mình uống ké (hai) cho nó tình cảm, vừa được tiếng lại vừa có miếng. 

2014/10/20

Lắng nghe tiếng đêm !

                                  

Đang ấp ủ một đời sống giản đơn, ăn uống giản đơn, mơ ước cũng giản đơn. Thế mà con gái cứ ì xèo mẹ làm cho con món nộm chân gà, mẹ làm cho con món nộm tai lợn với...Đã thế ông lại đề nghị em làm bánh xèo cho anh ăn với...
Thế là tan tành cơn mơ ăn uống giản đơn.
Sáng dậy pha một nồi bột lẳng đấy cho bột nó ngấu.
Dọn dẹp, đọc mấy thứ muốn đọc, rồi xuống vườn hái rổ rau thơm xinh xinh.
Vườn ngập lá anh đào đỏ ối. Lối đi đầy táo rụng mà chưa kịp quét, một vài cây bí vẫn trổ hoa vàng, dĩ nhiên là chẳng kịp thành quả, thế mà hoa vẫn vàng mê vàng mải trong gió lạnh se sắt đầu mùa.

Xèo! xèo! xèo !

Trời thâm u, giở bột ra tráng bánh xèo.
Hồi bé cứ ăn bánh này hai đứa con lại hỏi vì sao gọi là bánh xèo hả mẹ?
Mình đổ bột xong một tí, nghe xèo ! xèo! thì bảo hai đứa nghe thấy Xèo Xèo không?
Hai đứa bảo Có ! Có! Thế nên gọi là bánh Xèo con ạ!
Lớn rồi ăn lại vẫn cứ hỏi sao gọi là bánh Xèo ? Ngon quá ăn cứ ngã đứng ngã ngồi . Nghe mẹ giải thích cả trăm lần giống nhau, thì cứ bảo mẹ lúc nào cũng đùa!
Này thì Xèo ! Xèo ! Xèo!
Đùa đâu mà đùa , Xèo thật chứ còn gì .






2014/10/19

Tháng mười - lasagne và nho chín.

                          


Tháng 10 công nhận trôi nhanh. Ngày tháng chả có ý nghĩa gì cả, cứ vèo cái lại hết tuần như chơi.
Nhìn lá đỏ lá vàng mới nghĩ ra chả mấy lại mùa đông trơ trọi.
Tự nhiên lên cơn thèm quẩy nóng không chịu được! Chả hiểu vì thèm cháo sườn mà bỗng dưng thèm quẩy hay ngược lại?
Chả lẽ thèm mỗi cái quẩy mà phải lọ mọ làm quẩy rồi nấu chào thì vô lí quá nhỉ!
Ước gì ở gần Ngõ Huyện thì chạy ù ra ngồi xệp xuống vỉa hè, gọi bát cháo ăn rồi ngắm ông đi qua bà đi lại phát!

2014/10/17

17.10

Sau 6 tuần đi học, nàng lúc nào cũng ở trong tình trạng lu bù học, triền miên học.
Sáng dậy đi học. Đi học về lại học. Ăn cơm thì cứ bảo chả món gì thấy ngon. Buông bát buông đũa lại chui tọt vào học. Thứ bảy, chủ nhật, người ta cho nghỉ thì cũng học.
 Học chán buổi tối, buổi đêm xong thì sáng lại dậy trước cả mặt trời cũng chỉ là để học. 
Học thế thì nên cơm nên cháo gì hả giời ? 

2014/10/16

Lan man chuyện phố cũ.

Thỉnh thỏang trong những giấc mơ mình lại mơ mình đi nhặt quả xà cừ rơi trên phố Hàng Trống.
Quả xà cừ nhìn kĩ rất là đẹp. Một vẻ đẹp đan xen giữa mềm mại và thô cứng. Khi chưa nở quả xà cừ tròn lăn lông lốc, xù xì thế mà chỉ qua một vài cơn gió nào đấy cánh xà cừ nở bung ra như cánh hoa. Một cánh hoa thô mộc nhưng uyển chuyển, dịu mềm. 

Đôi khi những kỉ niệm nhỏ cứ lặp đi lặp lại trong một giấc mơ nào đó rất vô tình.
Nhớ một loài hoa là vì nhớ một con phố nhỏ! Nhớ một phần đời mình đã trôi qua ở đó, không bao giờ còn có thể quay trở lại được nữa♥

2014/10/14

HOÀI NIỆM VỚI MUỐI VỪNG.

                          

Mình thích muối vừng, thế nên quanh năm suốt tháng, trên bàn ăn lúc nào cũng có một lọ muối vừng nằm canh sẵn. Lúc vừng đen, khi vừng trắng, hứng lên là cả đôi.
Nếu hồi trẻ con thích lạc nhiều hơn vừng, thì bây giờ lại thích vừng nhiều hơn lạc. Muối nhẹ thôi chứ không mặn dẳng mặn gắt. Và chỉ có đúng vừng - lạc - muối, chứ không trộn thêm mì chính như một số muối vừng mình đã từng gặp.
Đã thế lại cả 4 người trong nhà đều cùng thích muối vừng. Ăn món gì cũng kê tay vào lọ muối vừng cậy cậy mở mở. Cơm rắc muối vừng, xôi rắc muối vừng, bún khô rắc muối vừng, phở trộn cũng lại muối vừng.
 Đơn giản chỉ có hạt vừng hạt lạc nhưng mà thơm tho, bùi bùi, ngậy ngậy, thanh thanh, nhẹ nhõm.

2014/10/12

Gỡ rối.

Hồi bé hay ngồi cạnh mẹ xem mẹ đan, rồi mẹ dậy đan cho luôn.
Mẹ thì đan mảnh áo to, con thì nhặt mấy sợi len vụn nối vào nhau, cũng cuộn thành một cuộn, nhưng bé tí xinh xinh, rồi ngóay ngóay chọc chọc một mẩu cũng xinh xinh.
Thỉnh thỏang mẹ lại thẩy cho một đống len rối tinh rối mù, bảo gỡ hộ cho mẹ.
Sợ nhất là gặp phải những đống len rối lại còn nhiều mối nối.  Nhiều lúc cáu tiết giật tung lên. Càng giật, càng rối. Chỉ muốn tung hê lên giời.
Mẹ bảo " rỡ rối phải từ từ, lần từng chút một..."
Lòng bình lại, lười thè ra, lặng lẽ rút từng sợi một, để riêng ra từng góc, chui , luồn, vòng vèo, xoắn ngược, xoắn xuôi, từng nút, từng nút lỏng ra, thẳng thớm từng phần, lòng người cũng theo đó mà mỉm cười đắc chí.

2014/10/08

CÔ HÀNG CHÁO TRAI.

Hà Nội cái thủa tôi mười ba mười bốn tuổi, áo còn ngắn, quần còn cộc, tôi nhớ cứ chiều tầm 3 - 4 giờ, là xuất hiện một gánh cháo trai to lễ mễ. Chị bán cháo trẻ măng, tóc đen, búi một búi to nặng trĩu sau gáy, vài nhánh tóc mai xoăn xoăn bện vào thái dương trắng xanh. Đôi môi chị cong đẹp như vẽ. Đôi mắt lá dăm sắc lẹm vừa xinh vừa đáo để.
Hai nồi cháo hai đầu quang gánh được quấn vải bao tải kím mít, ủ cho cháo luôn bốc  hơi nghi ngút. Thật là tài tình.
Trên đôi vai chị có chiếc ghế gỗ con con tự đóng cho chị ngồi, và cho cả khách ngồi, được giắt thật là khéo xung quanh nồi cháo.
Trên đôi vai chị có lọ tương ớt khô, có rổ hành răm, có thúng đựng đầy quẩy, có lọ tiêu xay, có bát, có thìa, có nước mắm, có cái xô đựng nước rửa bát... tất cả gọn xinh, được chị chất lên đôi vai mảnh dẻ, đủ cho một cuộc mưu sinh.
 Những ngày đầu xuất hiện, chị còn rao"  Ai cháo trai!"
Sau rồi cứ giờ ấy, ai thích ăn thì ngó ra phố, thấy chị chỗ nào thì sà xuống ăn, thích mua về nhà thì vác bát ra mua.

2014/10/07

Tháng mười chưa cười đã tối.

Sáng ra đứng trước tủ quần áo đầy ngộn mà không làm sao chọn được cái áo ưng ý để mặc đi bác sĩ khám răng.
Cái mới thì không thích mặc, cái cũ thấy ưng nhưng lại sợ khóac lên, người mình nó cũ đi.
Nắng xiên qua làn sương mù vàng vàng khe khẽ yếu ớt.
Là tháng mười. Là mùa thu.
Sáng ra lạnh cóng. Để mặc cái áo khóac đông thì dầy quá, áo khóac hè thì mỏng quá. Dở dở ương ương như gái muộn chồng.
Lưỡng lự mãi rồi cũng đến lúc phải dứt khóat.
Lúc dứt khóat đôi khi là lúc vớ vẩn nhất :-)))

2014/10/04

NHẢM.

Thế là tháng 10 đã tới. Nghĩ ra một năm sao mà trôi nhanh thế? Chỉ còn 3 tháng nữa là lại hết năm.
Chẳng lâu nữa lại rục rịch giáng sinh, lại quà cáp cho người yêu người đương, lại nướng bánh, lại quế quế, bột bột, đường đường, lại đón năm mới.
Phải công nhận làm người bận rộn cũng thích. Dù thỉnh thỏang cũng hơi căng :-)))