Stránky

2018/08/22

Những lọ mứt vui vẻ.

Tối hôm gì, lưng vẫn còn chưa hết đau, nhưng cũng không chịu nổi cái cảnh ăn không ngồi rồi, béo mũm lên trông thấy, thế là xách cái làn ra đứng lê la cạnh hàng rào.
Gốc dâu tằm năm nào bé tí gày guộc giờ đã xum xuê chạy nhảy leo trèo lên khắp hàng rào, dâu chín không kịp hái rụng đen thẫm cả mặt đất và thơm lựng cả một góc vườn.
Người vợ tha thẩn hái dâu.
Người chồng thì bắc thang trèo tót lên giữa lùm mận xanh rì mót nốt chỗ mận cuối mùa xuống.
Cây mận già cỡ tám chín chục tuổi, mà sung sức như một tráng niên, quả nào quả nấy to như quả trứng vịt.
Mận chín đúng tầm, vị tròn đầy, thỉnh thoảng tách đôi những quả nhìn thật tiệp màu, sẽ bắt gặp một chú sâu béo mẫm, chắc bị chói mắt nên quẫy quằn quại như một vũ nữ cạp điệu Lambada.
Rửa sạch chừng 15 cân mận còn tươi nguyên phấn, bổ đôi, tách hạt, đóng túi, ghi ngày tháng rồi cấp đông.
Khi mùa đông tới, những ngày ủ ê sẽ lôi những túi mận này ra, rã đông rồi nướng những chiếc bánh mận để nhớ ra mùa hè đã từng thơm tho mật ngọt đến chừng nào.
Trước khi cất đống mận cần mẫn kia, cũng cố nướng một cái bánh mận đầu tiên trong mùa mận để cho bố con nhà kia xuýt xoa.
Đem một đĩa bánh cho bà hàng xóm, bà ăn trong đúng một nốt nhạc. Hỏi bà có muốn lấy mận không? bà bảo tôi chỉ thích ăn bánh mận cô nướng thôi, chứ cô cho tôi mận tôi lại phải làm. Tôi không thích làm lắm. Nếu có mứt mận thì có thể cho tôi một lọ cũng được. Ruyên quá má ơi!

2018/08/04

Những giấc mơ không hoang đường.

Căn nhà gỗ xinh xắn. 
Phía sau nhà nép vào một bìa rừng thông xanh tươi, thơm tho, mát rượi.
Một cây mận cơm chín vàng óng rụng lộp độp xuống những chiếc võng mắc hờ hững chờ người đến ngả lưng đọc sách.
Phía trước nhà là cánh đồng lúa chín vàng, một đồng cỏ trải tít về phía chân trời thoắt ẩn thoắt hiện những con bò thong dong nhàn tản.
Một bên hiên nhà là con đường mòn dẫn ra cánh đồng xa tít.
Một bên hiên nhà còn lại là khu vườn mang đậm phong cách đồng quê hiền hòa mộc mạc, một hồ bơi được thiết kế theo kiểu hoang dã.
Cây anh đào chín đỏ đầu vườn, vắt vẻo sẵn một cái thang gỗ như chỉ chực chờ ai đó hứngchí trèo lên.
Không gian trong vắt, yên tĩnh.
Chỉ có những cơn gió mang đến mùi lúa chín, mùi cỏ già đượm nắng thơm tho an lành.
Một con đường rải đá hiền lành dẫn vào làng, dẫn sang những căn nhà hàng xóm.
Không có mùi người, mùi nước hoa, mùi thức ăn, mùi phố xá, mùi động cơ xe cộ. Tất cả được bao bọc trong một niềm hân hoan tinh khiết.
                             
Khi mặt trời ngả bóng sẫm, tiếng dế vang lên rỉ rả như một khúc hoan ca của mùa hạ. Lời hoan hỉ dội vào màng tim những điên cuồng nhung nhớ về một miền quê đâu đó thất lạc trong kí ức...

Thỉnh thoảng vọng lại những tiếng ò ò trầm đục của những con bò gọi bạn tình, những con bò mẹ gọi con ông ổng tha thiết.

Âm thanh, màu sắc, mùi vị đồng loạt tô, khắc, thẩm thấu vào tai, mắt, mũi, da thịt để đâu đó trong sâu thẳm con tim run rẩy rung lên những đoản khúc ẩn ức bấy lâu bị dồn nén.

Trái tim mở toang ra, vỡ òa, mát lịm, êm ái. 

Những hoàng hôn hồng tím mơ màng. Những ban mai vàng óng rực rỡ, những buổi trưa duỗi chân trên cỏ ngát ...đưa ta bước vào những ước mơ bỏ ngỏ không một chút ngại ngần.


Thỉnh thoảng bỏ phố, bỏ căn nhà quen đi tới một nơi xa lạ, để khi trở về thẫn thờ nhận ra đi chơi hạnh phúc hơn đi làm :-P
                     

                                                                      Sấu chua.