Stránky

2017/07/19

Mùa đậu đũa.

Hôm qua hai anh chị già vác xe đi đón hĩm về nhà nghỉ hè.
Thế là hĩm đã vượt rào qua năm thứ nhất trường y. Mẹ hĩm vui âm ỉ trong bụng thôi chứ không nói với ai cả.
Con học được tới đâu thì mừng tới đó, đường còn dài quá dài. Nhìn gái học mà thương, nên chỉ mong sao gái có đủ sức khỏe, đủ niềm vui để học thôi.
Năm đầu gái nhập học với hai màn nhập viện. Bố mẹ thương con cứ thắt cả lòng.
Hôm qua gái bảo, sang năm con sẽ cố gắng cân bằng cuộc sống tốt hơn nữa, bệnh của con chắc chắn là do con bị stress quá, không tìm thấy bất cứ bệnh gì để chữa, con sẽ phải tự chữa trị cho con.
Mình nghe mà mừng như mở cờ trong bụng.
Đúng rồi con, con phải là người hiểu con nhất, thương con nhất, đối xử tốt với con nhất, con mới có cơ hội để khỏe mạnh, để làm những việc con muốn, bố mẹ dù có yêu con bao nhiêu cũng không khỏe hộ con, vui hộ con, đau ốm giúp con được.