Stránky

2017/02/21

Tháng hai.

Buổi chiều nhìn thằng con khoác bao đàn đi chơi nhạc tự nhiên lòng thấy chùng xuống, vui vui nhè nhẹ. 
Cậu có một ban nhạc nhỏ, chơi vui là chính, sắp tới cậu đi học xa nhà, tạm xa ban nhạc, nên mai chơi cùng nhau một buổi chia tay, khi nào gặp lại lại tính tiếp.
Buổi chiều chat chít với gái qua fb, gái bảo hôm nay con được về sớm, con đang nấu bí đỏ với đậu gà.
Nghe cũng thấy vui vui nhè nhẹ.
Gái ăn một bữa ở trường, buổi tối thường tự nấu ăn.  Các món gái nấu thường từ rau, củ và đậu. Gái bảo ăn thế vừa tốt, nhanh lại rẻ. Nhưng dạo này kêu giời lên rau đắt quá!
Ai giời một cân thịt nạc thì 6 eur mà hai hai cây salat cũng từng ấy tiền, làm gì sinh viên chả kêu oai oái.
Dạo này mẹ bận, không nấu ăn cho gái mang lên trường được, gái bảo không sao, bao giờ mẹ có thời gian thì mẹ nấu cho con, không nấu cũng không sao, trước khi đi còn nướng một mẻ bánh để cả nhà uống trà với nhau.
Cuối cùng thì những ngày tháng sống xa con cái mà mình luôn mường tượng, cố gắng sắp xếp làm quen, chuẩn bị tâm lí, tìm những niềm vui mới cho bản thân trong cả mấy năm qua... rồi cũng đến. 
Nhưng cuộc sống là như thế. Không ai có đủ sức mạnh để ngăn lại một dòng chảy ào ạt như vũ bão của đời sống này.
Nếu ngày nào mẹ còn mong ước các con có đủ sức mạnh của đôi chân để đi, sự mạnh mẽ của tâm hồn để độc lập, sự trưởng thành trí tuệ để vươn xa... thì ngày đó đã bắt đầu rồi.

2017/02/07

Venice 2.2017.

Mấy hôm đi chơi, sáng nào hai mẹ con cũng cùng nhau dậy sớm pha trà ăn sáng rồi chuồn ra khỏi nhà từ lúc tinh mơ.
Đi sớm còn nhìn thấy giai Ý gái Ý thanh lịch nói thứ tiếng nồng nhiệt như đòi hôn, chứ đi muộn, trên phố chỉ toàn người châu Á tóc đen mũi tẹt là nhiều thôi.
Venice có không biết bao nhiêu cái cầu? Cầu nào cũng đẹp, cũng thơ, cũng tình. 
Nếu có ai hỏi đến đây mình thích gì nhất, mình sẽ không ngần ngại nói: mình thích ĐÁ ở đây nhất. Những phiến đá nguyên bản, nguyên khối được kè bên các bờ kênh, lát những bậc cầu thang, rải trên các lối đi, lát trong các ngõ ngách, ốp nền móng nhà...Chao ôi đẹp ơi là đẹp! Nhìn cứ mê mẩn hết cả tâm hồn.
Sáng sáng mẹ đứng ẹo ẹo bên cầu cho con chụp ảnh. Bên dưới là tàu thuyền tấp nập, vui mắt không chịu được.
Có lúc đang định cười thì thấy dưới chân là ba cái cái thuyền từ to đến nhỏ do ba anh Ý đẹp như tài tử điều khiển. Lòng kênh nhỏ xíu mà thuyền các anh cứ sát sàn sạt, các anh nhìn thấy mình ẹo ẹo thì giơ tay  vẫy vẫy, gọi í ới thổn thức, mình đang định giơ tay vẫy lại cười duyên thì thấy thuyền các anh cọ kèn kẹt vào nhau, thế là sợ các anh đâm nhau, rồi rút khóa dây, rút dao bầu ra choảng nhau như ở HN thì bỏ mợ. Thế là rụt phắt tay lại chả vẫy vùng anh nào sất.
Đợi cho các anh lách qua nhau ngay bên dưới chỗ chân mình đứng, mình mới mạnh dạn vẫy đáp lễ, thế là các anh vẫy lại tới tấp.
Thật ra các anh lái Gondola vẫy dẻo lắm, vẫy trúng các em Hàn Xẻng, Tung Cuốc rủng rỉnh, hoặc không rủng rỉnh nhưng đã đến Venice thì nhất định phải ghé lên Gondola chụp ảnh tự sướng một phát, thì mỗi chuyến lượn lờ 30 phút các anh lấy có 80 eur thôi à. Nhìn cảnh các anh chìa tay ra đỡ cho các em Tàu xuống thuyền cũng duyên khiếp. 
Mình chả xuống thuyền, chỉ đứng xem các anh chèo thuyền thoai. Trên bến dưới thuyền tấp nập làm cho mình nhớ đến cảnh sông nước Cần Thơ. Èo vừa bồng bềnh trên thuyền vừa xì xụp bát bún mắm giữa bạt ngàn sông nước mênh mông...Đôi khi cảm xúc của con người rất là lạ, nhìn cảnh này mà thương nhớ cảnh khác...
Tiết kiệm được 80 eur từ việc không ghé đít lên thuyền Gondola, mình mua một đống mì mực, phomat cừu, salam, và vài cái ấm Moka để chơi :-D
Venice - nơi được mệnh danh là một thành phố "nổi", bao bọc quanh và khắp thành phố là những dòng kênh hiền hòa thơ mộng. Những cửa hiệu nhỏ xíu và đắt đỏ. Những món ăn ngon khó cưỡng. Nhà thờ thì nhiều và đẹp mê hồn. Những quán cà phê ấm áp thơm lừng trong làn sương mờ buổi sáng. Những quán rượu thâu đêm với những li rượu màu váng vất có kèm một quả oliu xanh bùi bùi béo ngậy.  Những tiệm bánh huy hoàng. Những tiệm kem nhỏ xíu mà ngon không gì tả xiết. Những quầy rau ngoài trời tươi rói. Những sạp bán tôm cá cua được đánh bắt ngoài đảo từ đêm cho kịp buổi chợ sáng. Mùi cá, mùi tôm ăm ắp tươi mới tinh khôi vị mặn mòi của đại dương.
Giao thông ở đây chỉ có tàu và thuyền, xe buýt thành phố cũng là thuyền chạy dọc các bờ kên to nhỏ chằng chịt. Trả 7eur cho 72 phút đi thuyền hoặc 20 eur/ ngày thì trèo lên tụt xuống, ra đảo, quay về như đi chợ. Thích nhất là lên tàu đến được nơi mình muốn đến nhưng trên tàu thì được vãn cảnh hai bên dòng kênh với những tòa nhà tuyệt tuyệt đẹp có những bậc thang nối thẳng xuống dòng kênh.
Đến đây, mọi thứ bận rộn đều được gác lại nhường chỗ cho những rạo rực mê đắm của một nhịp chơi hối hả.
Đêm đêm khi hai chân rã rời, váng vất chút men cay nhè nhẹ lê bước qua những con ngõ nhỏ xíu heo hắt ánh đèn vàng để trở về căn gác trọ nhỏ xinh, thấy đời mình có những cơn mơ thật là đẹp♥
                                                               Sấu chua.