Stránky

2016/07/31

Mảnh riêng!

    Mảnh riêng! Riêng một nỗi!
Những ám ảnh , những hoài niệm ấu thơ, những thương nhớ rên xiết về một mảnh vườn giữa phố...♥
                                                                                                                                

                                         Sấu chua.

2016/07/18

Cà phê hâm lại :-D

Hôm qua là một ngày "lên đồng" với đống nồi xoong.
Ăn thì được mấy miếng, nhưng nấu thì như bị " chạm mạch".
Đầu tiên ngủ dậy bỏ cả thể dục buổi sáng, lao thẳng vào bếp nướng một cái bánh với hoa quả hái trong vườn, phủ moka chanh dây vàng óng và thơm phức.
Xong cái ướp tiếp ngay một khay gà tẩm cốm nướng ăn với xôi xéo. Làm xôi xéo thì phải thổi đậu, giã đậu, nắm đậu, phi hành, thế mà chả ngán gì, ăn trưa xong buông bát buông đũa, xếp vào máy gọn ghẽ cái là đứng hì hụi làm 2 cân cá mối, lọc xương, xay nhuyễn, quết chả, nướng vàng cho thằng con xách đi làm. 
Kinh dị hơn cả là ngắm khay chả cá nướng vàng ruộm xong cái là lao tiếp đi pha bột, trộn rau spenat, làm munffin mặn với  phomat, cà chua và chả cá luôn. 
Bọn trẻ nhìn mình cả tuần chả vào bếp, hôm nay tự nhiên nướng bánh mặn, nướng bánh ngọt, thổi xôi xéo, làm chả cá nướng, gà tẩm cốm cứ rú lên hỏi" mẹ có vấn đề gì không???" :-D
- Dạ, thưa các anh chị, tôi chả có vấn đề gì cả. Tôi hứng thì tôi nấu. Ai thích thì ăn. Không ăn tôi gói cất vào tủ lạnh, mai kia trời đẹp, tôi chả làm gì, tôi khểnh ra chơi ngoài vườn, đói tôi mò vào bếp, tôi lôi từng thứ một ra tôi chén, mà không phải động cái ngón tay nào.
Thằng cu kia định đi chuyến tàu sớm, lượn ra bếp ngó vào lò thấy mẻ munffin mặn của mẹ xanh xanh đỏ đỏ đẹp như mộng, lại còn thơm ngào ngạt, cầm lòng không được lại phải lùi lại đi chuyến sau, để ăn cho được mấy cái munffin nước mắm của mẹ, he he :-D
Ông chén bay hai cái munffin mặn, chuyển sang chén bát xôi xéo, xong xuôi ông tráng miệng miếng bánh mooka chanh dây, uống cốc chè hoa nhài với mẹ, xong ông than thở, mẹ nấu kiểu gì mà con ăn không dừng lại được thế hả mẹ? Chả bù cả tuần xa mẹ con toàn ăn bánh mì, con khổ lắm mẹ ơi! :-)))
Con với chả cái!
No nê, yên tâm ông lên đường, không quên tay xách nách mang theo đủ bộ, xôi, gà, cá, bánh :-)))
                                       ....
 Những ngày mùa hè đẹp như mộng.
Hĩm thay mẹ quán xuyến hết mọi việc trong cửa hàng. Nàng bày biện sắp xếp mọi việc, mọi ngóc ngách xó xỉnh.
Mẹ tạm thời rũ bỏ hết mọi việc đã đeo bám mẹ bao nhiêu năm nay. 
Mẹ vùi đầu vào vali sách mang theo từ Việt Nam sang hồi đầu năm ngẫu hứng về phép.
Đọc trong chăn, đọc ngoài bếp, đọc dưới giàn nho, đọc dưới gốc cây anh đào. Mẹ cà phê một mình với sách, với chim hoa cây cỏ. 
Vài tháng nữa hai đứa lại rủ nhau đi học xa nhà, mẹ lại gánh gánh gồng gồng.

Nhà có hai cái đạp cũ, hai đứa trẻ bỏ hoang cả mấy năm nay. Mẹ giục bố chỉnh lại phanh, bơm căng lốp, thay cho mẹ cái yên mới loại to bản cho êm bàn tọa, lắp thêm cho mẹ cái gác đờ đèo, để mẹ gắn thêm cái giỏ mây, mẹ thả vào đó bình cà phê nóng, miếng bánh nướng buổi sớm mai, cái chăn len mỏng sặc sỡ nhan sắc mùa hạ, bố với mẹ đạp xe cùng nhao ra cánh đồng, vào rừng, hâm nóng lại mọi thứ đã nguội lạnh, ủ ê xem sao :-P ,:-P :-P
Thế đi nhề :-))))).
                                                                           Sấu chua.

2016/07/12

Lời ru của mẹ thời @

Thỉnh thoảng từ các cuộc vui, các cuộc hội ngộ bạn bè trở về, nghe các con mình, các con của bạn bè mình, những người Việt lấy người Việt sinh ra những đứa con " thuần" Việt, những gia đình thuần Việt, hội nhập với xã hội nước sở tại theo nhiều mức độ khác nhau... NÓI TIẾNG VIỆT cùng nhau, tôi lại tự hỏi:
- Dậy tiếng Việt cho con ở nước ngoài có khó không?
-Có cần không?
-Bao lâu là đủ?
-Dậy thế nào? Bắt đầu từ đâu?
-???????????