Nấm mồ .
Xin đừng đến bên mộ tôi và khóc
Tôi không còn , cũng chẳng phải ngủ quên
Tôi đã là hàng ngàn cơn gió thổi
Là những tinh thể lấp lánh
Phản chiếu trên nền tuyết trắng
Tôi đã là giọt nắng
Phủ trên cánh đồng trĩu hạt
Và là mưa giữa thu dịu dàng
Lúc cánh én nhỏ vút lên .
Vào một sớm mai khi em thức dậy
Đó là tôi - chim nhỏ rời bầy
Tôi sẽ là vì sao lung linh
Thắp sáng trời đêm mãi mãi
Xin đừng đến bên mộ tôi và khóc
Tôi không còn , cũng chẳng chết đâu em .
Mary Frye
(1905 - 2004 )
Níu vào bài thơ này , mình sẽ thanh thản nhớ đến bạn mãi mãi !!!
Hôm nay bạn đi đã hơn một tuần lễ rồi .
... Nhớ mãi những buổi sáng chúng mình trèo lên hai cái ghế cao lênh khênh cạnh cửa sổ uống cà phê với nhau , buôn chuyện giời chuyện bể ... Khóm ngải cứu ta mình trồng chỉ vì bạn thích trứng tráng ngải ...vậy mà cây vẫn xanh ...bạn lại đi xa quá !
Sấu chua .
Žádné komentáře:
Okomentovat