Stránky

2012/12/12

Kí ức màu trắng .

   Tuyết bay mù mịt cả trời đất . Bông to bông nhỏ , bông lớn bông dài . Những lối đi cứ đầy lên sau vài giờ tuyết rơi . Sân vườn trắng xóa chìm ngập trong tuyết trắng . Những cành cây trĩu xuống nâng đỡ tuyết mơ hồ lung linh huyền ảo .
  Bất giác lại nhớ đến mùa đông đã rất lâu rồi . Hồi ấy mình ở trong một khu nhà của một sân vận động gần như trơ trọi sát cánh đồng. Những đêm mùa đông gió vi vút thổi đẩy những đụn tuyết trắng nhẹ và xốp bay vun vút quẩn vào người đi như những lời thầm thì mê hoặc . Năm ấy lạnh và nhiều tuyết vô kể . Cứ sau một đêm mở mắt ra là thấy bao la quanh mình một màu trắng mênh mông . Tuyết san bằng đi mọi danh giới . Không còn những con đường , không còn những mảnh vườn xinh xắn . Chỉ có những ngôi nhà nhô lên giữa tuyết trắng tựa như nhưng ốc đảo giữa một sa mạc tuyết . 
   Tuyết trải ra bát ngát xa vợi . Khi nắng mặt trời bừng lên, cả một không gian chói lòa kì vĩ . 
  Khi ánh trăng rọi xuống cả một không gian sáng lạnh kì ảo  giao thoa giữa trời và đất . Trăng hắt xuống tuyết màu trắng như giát bạc , tuyết hắt lên trời đêm màu trắng pha ửng hồng huyền bí ...Tất cả gợi cho mình một cảm giác như là mình đang đứng cô độc giữa một thiên thạch xa xôi và diệu vợi !!! Mình năm ấy tròn 20 tuổi đã đứng bất động một mình giữa khung cảnh tráng lệ và cô đơn vằng vặc ấy và tự hỏi 20 năm sau mình có tìm lại được cảm giác này không ??? 
   Bây giờ đã hơn 20 năm trôi qua . Mình đã trở nên như thế nào  trước tuyết  ? Hình như rất vô cảm ? Hình như không còn rung động nữa  ?
   Thỉnh thỏang mình cũng háo hức một mình chạy ra những khỏang trống được tuyết phủ mịn màng . Thích thú in dấu giày lên tuyết ...đi ngang đi dọc...đi vòng quanh... những dấu giày nghịch ngợm ...nhưng những khỏang trống cứ ít dần , thu nhỏ lại ...nó đồng hành với những hiếm hoi của những phút giây thăng hoa xúc cảm ... Trái tim mình trở nên tê liệt và trơ cứng !
    Nằm dài trên tuyết ...dang rộng đôi tay ... mắt nhìn bình thản lên bầu trời cao rộng ...cười những nụ cười trong trẻo ... âm thanh của tiếng cười lanh lảnh lan xa ...!
     ...Mình đi tìm mình trong nụ cười của những năm ấy ....!
  Những kí ức giản đơn thường đẹp vì nó trong veo ! Nó len lỏi và xuyên qua thời gian , ở lại mãi với tiếng đập thình thịch của con tim không bao giờ ngừng thổn thức !

                                                                       Sấu chua .

4 komentáře:

  1. Vẫn rất bồi hồi và thú vị với từng câu em viết.

    Năm nay tuyết sớm em nhỉ.

    OdpovědětVymazat
  2. Thấy cái bông dâm bụt đỏ chói của chị là em mừng húm! Nhớ các bạn Mul quá , sang đây nếu các bạn k để ảnh cũ là em chẳng nhận nổi ra ai với ai chị ơi !thật vui khi vẫn có nguời chị bồi hồi vì câu chữ của em !!!:-)

    OdpovědětVymazat
  3. rủ mãi chả đi , tui đi chụp tuyết , suớng suớng là , mà lăn ra cúm rồi :)

    OdpovědětVymazat
    Odpovědi
    1. Chắc cảm lạnh tí thôi,tôi đang bận lắm, chẳng đi đâu đuợc, chắc vài hôm nữa mới thư thư được :-)

      Vymazat