Stránky

2013/10/24

Người ta ...người tây ...bệnh viện ta ....bệnh viện tây !

15.10.2013
    Trời tháng 10 thâm xì thâm xịt , lấy cớ cho những cơn mưa mặc sức rả rích . Mặc đẹp lên một chút , thỏang chút hương thơm thật nhẹ trong chiếc khăn , che ô đi tới bệnh viện .
   Kí kết một đống to dày hự giấy tờ .Bệnh viện bây giờ đã thay đổi nhiều .Không biết có phải vì người Việt Nam  đã được công nhận là dân tộc thiểu số trên nuớc Tiệp hay không , mà một số nội qui , thông báo, cam kết đều đã được dịch ra tiếng Việt hẳn hoi cho mình đọc .
  Nói chung không kể là tiếng Tiệp, thì việc đọc tiếng Việt dài dằng dặc trong buổi sáng hôm nay đã là một cực hình với mình .
  May mà y tá nào cũng xinh , tươi cười , lại mặc váy ngắn cũn cỡn gợi cảm ! :-)
  Y tá dắt mình đi nhận phòng , đi tới đâu cũng nói cười líu lo , làm cho mình đỡ hẳn lo lo ! :-))

    Cất quần áo của mình vào tủ , khoác lên người chiếc váy của bệnh viện rộng thùng thình, mình biến ngay thành một bệnh nhân chính cống . Lấy máu và nghe hàng trăm các dặn dò kĩ lưỡng của y tá trước một ca mổ lớn .
   Nhận phòng 4 giường , chăn đệm trắng tinh , buồn bã !!! Hai giường đã có người , mình vào là người thứ 3 .
   Ngoài trời vẫn cứ mưa .Lôi sách ra đọc , may quá tha theo vài cuốn sách . Bệnh viện không có Nét .
  Bữa trưa được mang đến gồm súp nóng , khoai tây luộc ăn với thịt hầm và rau cải xay ( mình gọi là Cứt ngỗng :-))).
  Đằng sau lưng mình ngồi là một thiếu phụ trẻ mới mổ xong .
   Đằng trước mặt mình ngồi là một bà tây to béo . Nếu đọ bà ấy sẽ to gấp 3 lần mình . Mặt nhìn thì hiền , mỗi tội , mỗi lần nhúc nhích , di chuyển , các khối thịt chuyển động cọ vào nhau , phát ra thứ mùi khăm khẳm .
  Đây là bữa ăn cuối cùng trước khi lên bàn mổ . Khỏang 6-8 bữa ăn nữa trước và sau khi mổ 48 giờ , mình sẽ không được ăn gì . Nghĩ thế nên mình nhủ mình sẽ ăn tất cả những gì có trên bàn ăn . Với một cơ thể thiếu máu gần như hết của mình hiện tại, thức ăn chả khác gì xăng cho ô tô chạy ,ánh sáng cho lá cây có màu xanh .

     Ộc ...ộc ....oẹ ...ọe ... Một mùi chua lóet nồng nặc bốc lên xộc vào bàn ăn . 
   Mình đứng lên rót một cốc trà đầy , nhìn ra bầu trời màu xám .Mình nghĩ đến những cơn gió mát lành . Mình xúc thức ăn đưa vào miệng.
   Bà tây béo ôm khư cái khay nôn xanh lè .

  Mình lấy cuốn sách đến trước mặt , đọc , đưa tiếp thức ăn vào sâu trong dạ dầy . 
  Mình nghĩ đến những giọt nước mưa mát lịm .
   Cái món rau nghiền có tên là cứt ngỗng tự nhiên trở nên rất trớ trêu !

   Làm quen , chịu đựng , nhẫn nhịn và vượt qua !
   Mỗi lần như thế mình lại nhìn thấu mình !!!
   Ngoài trời mưa có nhịp điệu riêng của nó !
    Bệnh viện yên ...đến ...phát điên !
   Đọc ...ngủ ....ngủ ....đọc ...! Bệnh viện dĩ nhiên vẫn là bệnh viện . Chả ai điên mà vui khi vào bệnh viện ! :-))
  Thật may cô y tá có giọng nói dịu dàng và vỗ về ! Nghe giọng cô ấy nói mình nghĩ dù bất cứ điều gì xảy ra thì mình cũng nên mỉm cười !!!
     Bóng tối lan ra ...trùm lên tất cả !!!
      Đêm đầu tiên sau 10 năm tự nhiên lại nằm trong bệnh viện !!!

                                                                       Sấu chua .

2 komentáře:

  1. Chị Sấu thân! Không rõ chị bị làm sao nhưng em đọc thấy chị phải mổ thì đã thấy hơi lo lo và một chút sợ. Mong cho ca mổ thành công tốt đẹp và chị chóng khỏi bệnh để còn chị còn mau về kể những câu chuyện đời thường nhưng lúc nào cũng lạc quan, say mê và 'quyến rũ". :)

    OdpovědětVymazat
  2. Mong mọi sự tốt đẹp sẽ đến và chị mau bình phục. em hay tàu ngầm blog chị ạ.

    OdpovědětVymazat