Stránky

2013/10/28

Những ngày ở bệnh viện .

20.10.2013 
    Ngày thứ 4 sau khi mổ mình đi bộ dọc hành lang bênh viện 30 phút . Ngay từ lúc tỉnh dậy sau khi mổ , mình nằm thở yoga cho đỡ đau , sau là đỡ đói .Mình xoay các ngón chân , ngón tay cho chúng hồng hào mềm mại trở lại .
   Ngày  thứ 5 sau khi mổ mình đi bộ dọc hành lang 80phút, 40 phút cho sức khỏe , 40 phút sau là để giết thời gian dài dằng dặc trong bệnh viện .
  Có một đôi vợ chồng già . Già lắm !Mỗi người một chiếc gậy .Cả hai không ai còn cúi nổi lưng xuống để đi vào chân đôi giày nilon chuyên dùng trong bệnh viện .
  Cụ bà ngồi xuống ghế giơ chân lên cho cụ ông lồng giúp đôi giày vào chân . Sau đó họ đổi chỗ cho nhau . Cụ bà đứng lên đi giầy cho cụ ông . Mình nghĩ hàng ngày họ đều mặc quần áo , đi giày giúp nhau bằng cách từ tốn chậm rãi nhưng keo sơn như  thế ! Họ đã đồng hành cùng nhau bao lâu rồi trong cuộc sống này ?

    Mình nằm dưỡng mổ trên một cái giường trắng tóat ở tầng 3 của bệnh viện . Căn phòng ngập tràn ánh sáng . Những ngày babý léto có lẽ là cuối cùng của tháng 10 đem đến bầu trời trong xanh vời vợi , ánh nắng vàng óng sóng sánh như mật ong . 
   Nằm trên giường mà có cảm giác như với được tay ra để chạm vào bầu trời rạng rỡ . Lặng yên ngắm nhìn những đám mây bay lúc lơ lửng , lúc vội vã , lúc nhàn tản , lúc cuống cuồng như trong một cuộc đuổi bắt vô hình nào đó !
   Hơi ấm của mặt trời xuyên rọi và ve vuốt mình một cách chậm rãi . Không gian như ngừng lại thật chậm ...thật chậm ...! Nhưng tâm trí mình không dừng lại ... Mình nghĩ đến các con ở nhà , nghĩ đến chồng đang thay mình làm mọi việc . Nghĩ đến bố mẹ luôn luôn lo lắng cho mình . Nghĩ đến các em , đến bạn bè thân thiết đã luôn luôn quan tâm , động viên, gọi điện chia sẻ với mình suốt những ngày trước khi mổ , cho đến tận lúc mình có thể đi lại , cười nói !!!
  Nếu cuộc sống là vô hạn , thì con người chỉ là hữu hạn . Trong cái hữu hạn cỏn con ấy , mình thương con trai mình , cứ cuối tuần , rời trường học, lại đi xe búyt từ Praha về tất tả bán hàng , lấy hàng , sắp hàng giúp bố . Bưng những bát cháo do con trai và con gái  nấu cho ăn , nhiều khi tự dưng nước mắt cứ chảy ra !

   Một ngày ở bệnh viện không có giới hạn của ngày với đêm . Ngủ bất cứ lúc nào mệt và đau thiếp đi . Tỉnh dậy giữa đêm để tiêm và uống thuốc . Cứ thế mình khỏe lên trông thấy sau mỗi giấc ngủ . Những bản nhạc " đồng quê " giúp mình tĩnh tại .
   Buổi chiều , khi hoàng hôn buông xuống , những áng mây màu vàng mỡ gà lợn cợn lan tít đến tận chân trời bao la , mình nhớ Hà Nội da diết ! Lúc ấy mình chợt nhận ra mình mãi mãi mãi là một kẻ tha hương cô đơn và lạc lõng !
    Những thứ mình có phải trả giá rất đắt để nhận ra những thứ mình không bao giờ có được !!!

                                                      Sấu chua 

2 komentáře:

  1. Cau "song la phai chien dau" nghe nhu khau hieu nhung that la dung voi thuc te nang nhi. To cung co luc om kiet suc, tuong chung nhu chang thiet gi tren doi nay nua, nhung roi van co, va co...

    Nang phai tu hao ve con trai nang. Chang chac chan la mot nguoi dan ong TOT voi tat ca moi nghia. Ma dan ong TOT thi se co HANH PHUC.

    OdpovědětVymazat
  2. Nhìn quanh em sẽ thấy hạnh phúc mình đang có rất lớn và quý. Chị không ngờ em bị nặng đến phải giải phẫu, chưa biết em bị bệnh gì, sẽ đọc thêm.
    Thương các con em ngoan quá. Tình yêu thương của em xưa giờ đã nhận lại sớm. Mau bình phục nha em.

    OdpovědětVymazat