Stránky

2016/12/31

Chiều cuối năm.

Ngày cuối cùng của năm mà lòng nhạt, lại rỗng quá! Chả buồn cũng chả vui.
Sáng dậy sớm, định tập xong thì đi làm bánh xèo. Ra bếp làm một mạch, ngẩng lên đã gần trưa, tự nhiên cảm thấy để ăn một bữa mất quá nhiều thời gian, rồi tự nhiên vô cớ bực bội kinh khủng. Không bực bất cứ ai, chỉ là tự nhiên bị bực bội từ bên trong thôi. Bỏ luôn nồi bột bánh xèo, vì chẳng có hứng thú để đứng đổ bánh nữa. 
Trải thảm tập 30 phút yoga cho hồn nó lắng xuống, xem có dễ chịu hơn lúc trước được tí nào k?
 Tập xong thì xào rau, tráng trứng ăn cơm thế là xong.
Gội đầu, sấy tóc cho gọn ghẽ, chải lông mày, thoa son, xịt vài giọt thơm thơm, uống một cốc cà phê đen và đặc. Chạy mua một bó hoa về cắm.
Xuống cửa hàng, bán hàng, chào hỏi chúc tết khách hàng xem có vui lên tí nào không?!
Đang tự hỏi: hiện tại mình đang muốn điều gì để chiều chuộng bản thân một tí.
Lúc nào cũng thấy cắm đầu cắm cổ. Rượt đuổi theo công việc, đuối sức quá mức.
Nếu có thể lúc này chỉ muốn lái xe lên một đỉnh núi nào đó, mặc ấm, hít thở không khí trong lành, ôm chồng, uống rượu...

...Nhưng đã không thể như thế. Chỉ biết là không thể.
Chỉ còn gần chục tiếng đồng hồ nữa là hết năm 2016.
Hi vọng lòng được vui trở lại, để đứng đổ bánh xèo cho hai bố con nhà kia ăn bữa tối tất niên. Vì bột đã pha từ sáng, nhân cũng đã xào, rau cũng đã rửa sạch, nước chấm cũng đã pha, thế mà người thì cứ tã ra như giẻ rách.
Hốt gơn đang học thi, đầu bù lên suốt ngày với đống sách vở, sinh học, vật lí, tiếng La tinh..
Hốt boi thì sau hăm mấy năm,  năm nay đã báo đi đón giao thừa với bạn ở ngoài, trưa mai năm mới về.
                                                     ....

Đang nhẩm lại xem năm 2016 mình có làm được cái trò trống gì không mà một năm trôi đánh vèo một cái ?!
Đầu năm dự định làm hai  đến ba việc to to, nhưng chỉ làm được một, chả sao, làm được gì cũng tốt, không làm được thì đỡ phải làm. Sang năm mà có điều kiện thì lại làm tiếp.
Năm nay cơ bản cũng có được mấy niềm vui, cũng không có đòi hỏi gì nhiều nên cũng dễ vui.
Con gái hỏi mẹ thích giai đoạn nào nhất trong cuộc đời?
-Mẹ cũng chẳng biết.
Tương lai mẹ không thể biết, cũng chẳng muốn biết.
Những năm 20 ngu ngơ khờ khạo. Chẳng kịp khôn thì lấy chồng, sinh con.
Những năm 30 tiếp tục khờ khạo. Cắm cúi làm việc, nuôi dậy con cái. 
Những năm 40 rượt đuổi theo công việc, nhà cửa, vườn tược, con cái học hành lên cao.
Những năm 50, tiền có thì tiêu, không có thì không tiêu.
Con cái vui sống cuộc đời của con cái, không còn phải quá lo lắng cho các con nữa.
Bạn bè ai làm mình cười thì mình ở lại, ai chọc giận mình thì mình bỏ đi.
Chẳng sợ ai cười, chẳng lo ai chê.
Quần áo thích thì mặc, không thích thì (bỏ đi), không mặc gì thì tự biết.
Không phải mua băng vệ sinh, không còn đau bụng hàng tháng.
Đàn ông không còn là mối bận tâm, không thể lấy được nước mắt của mình nữa.
Thấy cuộc đời đơn giản, tự do hơn tất cả những năm 20, 30, 40 tuổi cộng lại.
-Thôi mẹ đừng nói tiếp nữa, vì nghe mẹ con chỉ muốn con 50 tuổi ngay lúc này đây.
-Loa rè, mất điện, hết chiện :-D
                                          ...
Sấu chua xin gửi tới bố mẹ, các con, các anh chị em, các cháu, các bạn bè gần xa ngoài đời cũng như trên Fb lời chúc mừng năm mới 2017 thật nhiều sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc ♥♥♥
                                                                Sấu chua.



Žádné komentáře:

Okomentovat