Stránky

2017/06/27

Nhan sắc của mùa hạ.

Mùa hạ. 
Sau một vài ngày mưa, không khí trở nên tinh khiết, nắng vàng và trong vắt, gió thơm ngát mùi hoa hồng.
Dâu dập dìu chín đỏ.
Lùa tay vào những khóm dâu, chúng ngào lên thơm phức, thích nhất là lủm luôn vào mồm những quả dâu bị lạc nằm chín đỏ rực trong những bụi oải hương hoặc bạc hà.
Trời ơi! sao trên đời lại có những điều bé tí nhưng kì thú đến thế chứ♥ Những quả dâu chín ướp mùi oải hương, những quả dâu chín thơm mùi bạc hà, chúng nó là những thứ quả độc nhất vô nhị. Tôi muốn điên lên vì những quả dâu như thế ở trong vườn ♥
Tôi thích làm vài chỗ để cùng nhau ngồi trong vườn. Chỗ ngồi lúc ban mai, chỗ ngồi khi trưa nắng, chỗ ngồi buổi chiều tà, chỗ ngồi lúc nửa đêm.
Chỗ ngồi khi nắng mới sưởi ấm sực da thịt tôi.
Chỗ ngồi râm mát khi nắng rực lên tinh quái.
Chỗ ngồi nhìn lên bầu trời cao xanh vời vợi với những đôi chim câu không ngừng gù gù tình tự trên nóc nhà.
Chỗ mà tôi có thể ngồi bệt xuống những bậc thang ngắm người ta đào đất trồng cà chua, gõ gõ những viên gạch lát lối đi, xới đất vun những gốc dâu, ngắm một người cứ làm hết việc này đến việc khác mà chẳng khi nào ca thán dù chỉ nửa lời.
Chỗ mà trong đêm khuya tĩnh mịch tôi nghe rõ tiếng của những cánh hoa nho li ti rụng xuống, ập vào người tôi mùi đêm hạ nồng nàn. 
                                              ...
Tháng này những quả anh đào màu vàng, màu đỏ không đủ sức để chín, chúng sẽ rụng vô vàn xuống sân, để lại những quả anh đào đủ nắng, đủ gió, đủ sức để chín đỏ ối trên cây. Nếu không rụng bớt đi, có lẽ cái cây sẽ không đủ sức để đứng thẳng. 
Tôi thích ngồi trên cái thảm quả đỏ đỏ xen lẫn xanh xanh vàng vàng vui mắt ấy, để ngoáy những viên đá trong veo trong cốc cà phê buổi trưa đen nhức chuyển dần sang màu nâu vàng óng thơm phức, dõi theo một đôi chim xây tổ trong lùm cây.
Thỉnh thoảng những quả anh đào rụng trúng bình hoa, nước bắn ra tung tóe, và tôi lúc nào cũng ngạc nhiên về sức mạnh của một vật tí hon khi bị rơi xuống với gia tốc tự do ♥
Tôi nghĩ về sự đơn độc của tôi trên những hành trình sống, hiểu và yêu, tha thứ và giận hờn, có đôi lúc tôi thấy mình bất lực.
Tôi bỏ mặc tôi bơ vơ phờ phạc giữa những ngổn ngang cảm xúc không nắm bắt được...
...Và Mùa Hạ đã cưu mang tôi♥
                                                      Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat