Nghe bảo cuối tháng 9 đầu tháng 10 lại có mấy ngày nóng như mùa hè , tự nhiên lòng phấn chấn hẳn !
Những ngày này mùa thu hiện lên thật là đúng cách . Nghĩa là nắng vàng
nhẹ , gió hiu hiu , sáng và tối se lạnh , trưa bừng lên ấm áp và ngắn
ngủi . Tiết thu khiến người ta hanh hao một chút , mơ mộng một chút , u
hoài một chút ... cái gì cũng một chút ... cũng chả hiểu vì sao ?
Hôm qua mình cắt hết bí đỏ ngoài vườn , rửa sạch đất rồi bầy lên kệ cửa
sổ cho có vẻ không khí của mùa thu . Mùa thu do chính tay mình đưa vào
nhà ...bâng khuâng ...bâng khuâng !
Buổi trưa lười nấu nướng , giai
cứ cắt bí đỏ ra xào tỏi thơm lừng cả nhà rồi gọi mình ời ời lên ăn .
Tính mình vốn háu ăn , lúc đói thì hay thèm thịt ( nhưng không ăn được
nhiều ) nên cắm đầu cắm cổ chạy lên theo cái mùi thơm nức nở của bí tỏi .
Chạy lên tưởng thịt gì ngon lắm hóa ra chỉ có mỗi đĩa bí đỏ au . Định
dỗi không ăn nhưng nhìn đĩa bí + bản mặt giai chân thành quá , thành ra
lại ngậm ngùi ngồi xuống ăn . Đúng là chay tịnh bất đắc dĩ
Hôm qua hai mẹ con chở nhau đi K lấy thẻ định cư vì gần đây phải đổi
mới quyển hộ chiếu Việt nam . Ông con có bằng lái xe sau sinh nhật tuổi
18 từ hồi đầu năm , nên đi đâu mình với giai cũng tranh thủ ngồi cạnh
để ông con luyện tay lái . Mình luôn có quan điểm là phải tin tưởng vào
những công việc mà trẻ con đã quyết định làm. Vì thế mình ít khi can
thiệp vào việc của con ( cũng như của chồng ). Thế mà ngồi cạnh ông tay
lái trẻ mình cứ dúm hết cả đít.
Chỗ cần đi nhanh thì ông đi chậm quá . Chỗ cần về số đi chậm thì ông
lại đi vun vút , cua cắt ầm ầm . Làm mình bất đắc dĩ lại phải mở mồm (
ngại ơi là ngại ) :" đi chậm chậm thôi con " , hoặc là " cầm vô lăng cho
đúng vị trí ". Hay là " Vượt cho dứt điểm vào !" .
Cứ mỗi lần nói xong mình lại tủm tỉm cười vì nhớ đến hồi mình mới bắt
đầu lấy bằng lái xe , lúc ấy mình cũng đã 25 tuổi rồi . Giai nhà mình
thì có bằng trước mình khỏang hai năm , vì thế mình cứ ngồi lái xe cạnh
giai là thế nào giai cũng nhắc " em đi từ từ thôi nhé ".
Một lần giai nói gì đấy, mình không còn nhớ rõ , chỉ biết rằng mình
thấy nóng tai, mình quặc lại thế này " em lái xe hay anh lái xe ? Nếu
anh lái thì em ngủ hoặc ngắm giời ngắm đất , còn nếu em lái thì em tự
biết em phải làm gì , anh có muốn đi bộ không ?" . Thế là từ đó đến nay
giai chả bao giờ can thiệp hay bình luận mình lái xe thế nào . Thế mà bây giờ ngồi cạnh ông con mình cứ comment ầm ầm ! há há . Phải nói là đời không bao giờ có công bằng trọn vẹn !
Nắng đang dần đẹp trở lại . Trời ấm áp , hi vọng những lứa cà chua cuối
cùng sẽ kịp chín. Những quả cà đỏ mọng , múi căng mẩy lên , nằm trễ nải
bên cạnh quả bí vàng óng trên bệ cửa sổ làm cho căn bếp của mình trở
nên quyến rũ đầy khêu gợi . Khiến cho một vài người vô tình lạc vào căn
bếp nhỏ của mình ngẩn ngơ .
Cuối tuần này đòan mình 15 mụ đàn bà tan tác mỗi người mỗi ngả kỉ niệm
24 năm tròn sang Tiệp . Chiều nay mình phải quyết định là có lái xe đi
300 km , về cũng từng ấy để đến một chỗ chơi với mấy mụ không ??? Lăn
tăn con gà mái mơ quá !!! Vì đi thì cũng thích mà ở nhà có một việc cũng
làm mình thích . Chả nhẽ lại ngắt nát cánh hoa cúc ra bảo "đi " , "
không đi " , xem cánh hoa cuối cùng nó trùng vào đâu để quyết định ? Xem ra cung đi chơi của mình dạo này có vẻ NHuận ? !
Nắng làm cho mình biến thành một người rất khác ! Vui tươi hòa nhã chứ không cắm ca cắm cảu như trong những ngày lạnh và mưa . Thì ra con người mình xấu đẹp một phần là do thời tiết ! Mình bảo với giai như thế mà giai cứ nghi ngờ không tin . Đúng là bản chất mình thì tốt , chứ xấu xa tòan là do xã hội ( hoặc thời tiết ) đưa đẩy mà ra !!!
Sấu chua .
Žádné komentáře:
Okomentovat