Stránky

2016/11/01

Lời ru mùa đông.

Hôm qua má hồng môi đỏ đi mua váy. Chọn mãi chọn mãi rồi cũng được một chiếc. Đen tuyền.
Vẫn là màu đen, một cứu cánh cho những lười biếng và trễ nải trong việc phối đồ. Váy không dài, dĩ nhiên không ngắn. Không ôm, không thụng, đủ suông cho những thừa thãi không nên có. Cảm thấy hài lòng, thế là cũng vui.
Mua thêm mấy cái áo len mỏng, cổ lọ để mặc suốt mùa đông.
Vài thứ linh tinh, vẫn còn muốn mua nữa nhưng mà không có, đi tìm thêm thì mệt. Thế là về.
Hôm nay mặc ấm ra vườn, quét lá, xếp lại chai lọ cốc chén, gấp gọn bàn ghế để cất vào kho, cắt tỉa hoa tàn.
Nắng đẹp và trời vẫn còn xanh, pha hai cốc cà phê đen nóng, ngồi uống với nhau ngoài vườn để tận hưởng thứ khí trời thoáng đãng và mát lạnh.
Những chùm nho chín rục, mát lạnh như kem đung đưa trên giàn, những chiếc lá chưa đủ chín, vẫn còn bám lại trên cây vẽ lên những mảng màu vàng tuyệt phẩm. 
Những con chim vườn quen người và dạn dĩ đậu sát vào ghế mình ngồi, chí chóe chuyền cành ăn quả chín. Những đôi mắt chim hiền lành ngơ ngác và trong veo lấp ló trong những chùm nho chín vàng chín đỏ khiến cho lòng thấy nhẹ nhõm bình yên.
Có người hái nốt cà chua, xả nước trong bồn chứa, rồi cuốc đất trồng tỏi. Tiếng cuốc đất bịch bịch vui vui tai.
Không gian tĩnh mịch, thoảng đi trong gió là mùi lá chín, mùi hoa cúc, mùi bạc hà, mùi ngải cứu thơm thơm. Vặt một nắm ngải nhỏ non búng với hành hương để tối tráng trứng.
                                                    ...
Ngày nào cũng dở hũ dấm táo ra xem, dìm dìm những mảnh táo chẳng mai bị nhô lên khỏi mặt nước, hít hà mùi táo cứ mỗi ngày một thơm hơn, thơm lên, thơm dần, thơm mãi... rồi lại đậy vào, quấn dây xiết chặt lại.
Giờ thì mình đã hiểu vì sao, làm dấm thì không cho muối, không cho nhiều đường (hoặc chẳng cần đường) rồi. 
Thì ra cùng lên men, nhưng dấm rẽ đi một hướng, nước dưa chua rẽ đi một hướng, rượu lên men rẽ đi một hướng.
Dấm chua lên chậm, khẽ, e dè, dấm có con đường riêng, có nỗi niềm riêng, có những thầm kín riêng.
Dấm táo thì thầm kể với mình bằng  một mùi thơm không gì sánh được, sau mỗi đêm chúng lại rất đỗi nồng nàn.

 Ai cũng cần "làm đầy" mình lên từ bên trong sâu thẳm, nhọc nhằn đi qua những buồn vui có thật ở trên đời.
                         

                                                                Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat