Mình không phải là người viết văn, mình chỉ là một người biết đọc, biết viết, nhưng mình có quyền viết những điều mình nghĩ từ tim, từ óc, viết về những điều đẹp đẽ, viết về những thứ xấu xí.
Ai thích thì đọc, không thích thì không đọc. Đọc cũng đừng mất công chụp mũ, gọi tên, hằn học.
Những thứ mình viết là cho riêng mình, rút ra từ những điều mình nhìn thấy, trải qua, cảm nhận, có thể đúng với mình, không có nghĩa là đúng với người khác, đừng vơ vào hờn giận, khó chịu.
Vì là viết cho riêng mình nên mình trân trọng cảm xúc của bản thân, những vui buồn, khổ đau, khó chịu, bí bách, bất công, cay đắng, ngọt ngào, hạnh phúc... mình không mong bất cứ ai phê phán, uốn nắn.
Mình chia sẻ những thứ trong giới hạn mà mình tự cho phép và có suy nghĩ lựa chọn. Mình không bao giờ đề cập đến bất cứ một cá nhân nào cụ thể như tên gọi, địa chỉ riêng tư. Nếu ai đọc và tự vơ vào những thứ của mình là của họ, thì đó là vấn đề của họ.
Mình cũng không sợ, và không quan tâm đến những ai nghĩ xấu về mình.
Xấu đẹp gì cũng là mình. Thay đổi hay không thay đổi, mỗi người đều tự quyết định mình sống thế nào.
.....
Trên đời này có một thứ duy nhất, đúng nghĩa của tự do, đó là SUY NGHĨ.
Sấu chua.
ung ho nang! Ai ngua mom thi chiu.
OdpovědětVymazat