Stránky

2019/11/27

Mùa đông với người đàn ông thiếu dũng kảm

Mấy hôm, ngày nào cũng định ra vườn quét dọn nốt đống lá, thu xếp lại vườn tược để bước vào mùa đông cho thảnh thơi, mà ngày nào cũng bận quắn đít.
Lá mận khi nào cũng rụng cuối cùng.
Lá nho những chiếc to đùng vàng thẫm leo chạy suốt cả mùa hè cũng đã đáp nốt những chiếc sau cuối.
Ông kia bảo anh cũng quét gần hết cho em rồi, mình nghe cứ thấy sai sai. Mình không nhờ.
Ông là dũng sĩ diệt gốm của mình. Mùa đông năm nào ông cũng làm vỡ của mình một cơ số lọ hoa, đèn, bát, chai lọ. 
Nên mình không nhờ dọn đồ chơi ngoài vườn của mình.
                                                              ......
Sáng nay nai nịt ấm áp, gọn gàng, đưa một liều expresso nóng bỏng, thơm lựng vào người thế là tót ra vườn.
Mặc đủ, lại làm lụng luôn tay chân nên không có cảm giác lạnh gì cả.
Không khí mùa đông bắt đầu trong veo tinh khiết.
Mưa đôi lúc nặng hạt rì rào rơi trên mái nhà nghe bình yên và dễ chịu.
Lũ chim không đi tránh rét, ở lại trong thành phố chao lượn bằng những đôi cánh chậm rãi, từ tốn như thể những mái nhà, những mảnh vườn là thế giới riêng của chúng vậy.
Mình mải làm, không nhìn chúng, nhưng chúng lại cứ loanh quanh ghé sát vào người mình nghiêng ngó bằng những đôi mắt hiền như trẻ thơ.

Cất dọn đồ gỗ, mây tre vào nơi khô ráo, sắp đặt lại chỗ ngồi ăn cho gần lò sưởi và lò củi, để những hôm có hứng thú thì mặc ấm ra vườn ăn bên bếp củi thơm thơm mùi khói.

Sau rất nhiều mùa đông, mình mới có thể cảm nhận rõ vẻ đẹp của rét mướt, vẻ đẹp của cây cối khẳng khiu trơ trụi, vẻ đẹp của nền trời màu xám cô tịnh, vẻ đẹp của khu vườn trong giấc ngủ vùi mê muội giá băng.

Trong lòng đang hân hoan, cuối cùng thì mùa đông năm nay ngài cũng đã không có cơ hội để làm vỡ bất cứ vật nào bằng gốm của mình thì tái bầm mặt vì phát hiện ra một chiếc đèn gốm đã bị vỡ bay cái quai.
Một chiếc đèn dầu bằng gốm mình vô cùng yêu quí, nó được nung bằng thứ lửa tinh quái và mê hoặc, gõ một cái thìa lên thành gốm, tiếng kêu của nó vang đi một chiều thánh thót như chuông, một chiều vọng lại trầm ấm như gang đúc pha đồng mặc dù nó chỉ là một nắm đất được nung trong một ngọn lửa tinh hoa. Mình yêu chiếc đèn này lắm.
Thế mà cuối cùng ông cũng đã bằng một cách nào đó trong lúc quét lá nho đã làm vỡ chiếc đèn.

Tội của ông là làm vỡ đồ của vợ xong không bao giờ nói, và cứ im ỉm như không. Điên lắm.

Hỏi anh làm vỡ lúc nào? ở đâu thì bảo anh không nhớ, không biết, rồi chuồn như chuột.
 Chỉ muốn đá, cấu, cắn, cho bõ tức.

Mình lục tung cả thùng rác, bới được đúng hai mẩu gốm, trong khi đó thì cái quai vỡ tận những ba mảnh.

Chiếc đèn gốm đẹp như mộng đành trở nên tàn phế, vô giá trị. 

Đàn ông dù tốt mà không zũng kảm, làm vỡ đồ của vợ cứ im như thóc thật là đáng ghét.

 Ngày mai sẽ xách làn đi cắt quả hồng về trang trí bàn ăn mùa đông ngoài vườn,  trang trí cửa nhà đón giáng sinh, nghĩ tới một mùa đông sum họp để lòng dịu lại tha thứ cho người chuyên phá hại và gieo rắc bực tức cho mình mỗi khi dọn vườn mùa đông.

                                                  Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat