Chuyên làm chuồng xí ít khi làm nhà"
Chả biết cái câu này có nguồn gốc từ đâu? từ bao giờ?
Cũng không biết có phải là để phân loại thợ mộc ra từng đẳng cấp không?
.....
Cả tuần ông ngồi trước máy tính, mặt mũi đăm chiêu nghĩ ngợi ra chiều rất hung.
Một chiều ông hăm hở lôi mình vào youtube bảo em xem này, xem này!
Mình thấy một lô xích xông các loại cưa máy.
Không để cho mình kịp nghĩ ngợi, ông chốt hạ luôn một cái cưa máy cao to lừng lững như cái...chả nhẽ nói như cái máy chém thì lại bảo ngoa. Nhưng thật!
Mình nhìn cái cưa ông chốt tự nhiên tim cứ đập rộn hết cả lên.
Sống với ông mấy chục năm mình chả lạ gì cái tính lơ lơ đễnh đễnh của ông. Hết anh Tưởng cái này lại Tưởng cái kia.
Cái cưa của ông tốc độ nghe đâu như vài ngàn vòng quay/s hay thế nào ý? chóng mặt lắm nghe cứ ù cả đầu.
Thế mà ông lại bảo ông mua về kéo cưa lừa xẻ à quên cưa xoẹt xoẹt cái là xong cả tấm gỗ to như cái phản.
Mình cảm thấy rất mất tinh thần. Mình thật.
Não mình tự động bật lên chế độ cảnh giác. Một vài hình ảnh những ông thợ cưa bị mất ba ngón tay hiện lên rõ mồn một trong đầu.
Mình nhìn ông đầy khẩn khoản rồi hỏi: anh định mua cái cưa này thật à?
-Thật!
Mình bảo anh phải nghĩ kĩ, đừng vì cái cưa của anh mà em ăn không ngon ngủ không yên.
Anh phải mua găng tay bảo hộ lao động.
Anh phải...
Anh phải...
Anh phải...
Ông biến đi mất hút trong những tiếng Anhphai. Anhphai
Nếu mình nhớ không lầm là từ hồi trẻ, cứ mỗi lần mình nhờ ông đóng cho cái gì bằng gỗ, thì y rằng hai người giận nhao.
Cái bàn ông đóng kiểu gì cũng đu đưa, cái ghê rung rinh, cái kệ lệch lệch.
Mình hay lấy cái ghế tràng kỉ ông nội bọn trẻ con đóng cho bà nội bọn trẻ con ra làm khuôn mẫu để ông phấn đấu.
Nhưng sau rất nhiều năm ông phấn đấu, mình vẫn chưa được toại nguyện cho lắm.
Sau này mình thường tự tặc lưỡi an ủi, trời chả cho ai tất cả cái gì bao giờ, thôi thì không có tràng kỉ gỗ handemade thì mình có cái khác. Mà cái khác là cái gì thì không phải lúc nào cũng nói.
.....
Sau một buổi chiều ông biến đi trong nỗi hoang mang của mình, thì ông hiện ra với một cái cưa máy.
Ông bảo nhìn mặt em thảm quá nên anh thương tình, anh chỉ mua cái cưa máy bằng cái máy khâu thế này thôi.
Thể nào em cũng thích.
Vớ vẩn khéo em thích cưa hơn anh.
....
Ông hí húi lắp cưa, sau đó ông mang tất cả các thứ bằng gỗ trong nhà có thể cắt được ra để test cưa mới.
Những mẩu gỗ xinh xinh thơm phức ùn ùn dâng lên trong nhà.
Thỉnh thoảng không cầm được nỗi hân hoan, ông lại cầm một mẩu gỗ ra gí vào mặt vợ: ngon không? ngon không?
Ông hùng hồn tuyên bố, giờ ông có thể cắt cả thế giới gỗ thành bàn ghế giường tủ cho vợ.
Mình nghe cũng thấy run phết.
Cuộc đời kể cũng oái oăm, người ta mơ chồng nọ chồng kia, mình đây có ông thợ mộc cầu xi trong nhà mà cười tủm tỉm mấy ngày mới đỡ.
P/s: cái khung gỗ treo nhung nhăng mấy thứ kia là tác phẩm của ông đó. Chả đến nỗi xấu nhỉ. Tựa cả người vào cũng không đổ đâu :-D
Sấu chua.
Mình cảm thấy rất mất tinh thần. Mình thật.
Não mình tự động bật lên chế độ cảnh giác. Một vài hình ảnh những ông thợ cưa bị mất ba ngón tay hiện lên rõ mồn một trong đầu.
Mình nhìn ông đầy khẩn khoản rồi hỏi: anh định mua cái cưa này thật à?
-Thật!
Mình bảo anh phải nghĩ kĩ, đừng vì cái cưa của anh mà em ăn không ngon ngủ không yên.
Anh phải mua găng tay bảo hộ lao động.
Anh phải...
Anh phải...
Anh phải...
Ông biến đi mất hút trong những tiếng Anhphai. Anhphai
Nếu mình nhớ không lầm là từ hồi trẻ, cứ mỗi lần mình nhờ ông đóng cho cái gì bằng gỗ, thì y rằng hai người giận nhao.
Cái bàn ông đóng kiểu gì cũng đu đưa, cái ghê rung rinh, cái kệ lệch lệch.
Mình hay lấy cái ghế tràng kỉ ông nội bọn trẻ con đóng cho bà nội bọn trẻ con ra làm khuôn mẫu để ông phấn đấu.
Nhưng sau rất nhiều năm ông phấn đấu, mình vẫn chưa được toại nguyện cho lắm.
Sau này mình thường tự tặc lưỡi an ủi, trời chả cho ai tất cả cái gì bao giờ, thôi thì không có tràng kỉ gỗ handemade thì mình có cái khác. Mà cái khác là cái gì thì không phải lúc nào cũng nói.
.....
Sau một buổi chiều ông biến đi trong nỗi hoang mang của mình, thì ông hiện ra với một cái cưa máy.
Ông bảo nhìn mặt em thảm quá nên anh thương tình, anh chỉ mua cái cưa máy bằng cái máy khâu thế này thôi.
Thể nào em cũng thích.
Vớ vẩn khéo em thích cưa hơn anh.
....
Ông hí húi lắp cưa, sau đó ông mang tất cả các thứ bằng gỗ trong nhà có thể cắt được ra để test cưa mới.
Những mẩu gỗ xinh xinh thơm phức ùn ùn dâng lên trong nhà.
Thỉnh thoảng không cầm được nỗi hân hoan, ông lại cầm một mẩu gỗ ra gí vào mặt vợ: ngon không? ngon không?
Ông hùng hồn tuyên bố, giờ ông có thể cắt cả thế giới gỗ thành bàn ghế giường tủ cho vợ.
Mình nghe cũng thấy run phết.
Cuộc đời kể cũng oái oăm, người ta mơ chồng nọ chồng kia, mình đây có ông thợ mộc cầu xi trong nhà mà cười tủm tỉm mấy ngày mới đỡ.
P/s: cái khung gỗ treo nhung nhăng mấy thứ kia là tác phẩm của ông đó. Chả đến nỗi xấu nhỉ. Tựa cả người vào cũng không đổ đâu :-D
Sấu chua.
Žádné komentáře:
Okomentovat