Stránky

2019/11/29

Những hân hoan khờ khạo.

Nhớ gần đây có một hôm cả nhà đang chở nhau bon bon trên đường, thì mình phập một cái bảo dừng xe.
Dĩ nhiên là không dừng kịp vì phanh xe ô tô sao nhanh bằng phang mồm.
Một bụi hồng dại bên đường, quả chín đỏ rói mê mẩn là lí do khiến mình muốn ông con nhảy xuống hái cho mẹ.
Con em đang lơ mơ ngủ trên xe nghe thế vùng dậy tủm tỉm bảo mẹ đã tìm ra cô công chúa nào sẵn sàng hôn anh chưa mà sai anh con chui vào bụi hồng đầy gai thế?
Con với chả cái, đẻ cho lắm vào, bênh nhau nên toàn hỏi xoáy mẹ, nói năng hiền lành như thóc với khoai thế đấy.
                                            .....
Buổi trưa thỉnh thoảng cơn lười nổi lên, chả nấu nướng gì, rủ ông đi ra ngoài ăn. 
Ăn xong rủ anh đi hái quả hồng với em không?
Rủ cái kiểu muốn chối cũng khó.

Cả một rặng hồng quả chín đỏ chạy dài cả cây số, cách nhà không xa, mỗi tội không có chỗ dừng xe.
Muốn hái chỉ còn cách tay lăm lăm cái kéo, cắp theo cái làn cói to hơn người, đi bộ cà lơ thất thểu dọc theo đường ô tô chạy.
Dĩ nhiên đường làng vắng teo, mấy chục phút mới có một cái ô tô chạy qua.
Mình bảo anh thả em ở đây, em lang thang hái một mình, xong lúc nào em đi bộ về lúc ấy.
Ông hỏi em thích một mình à?
Mình bảo em thích hai mình nhưng làm gì có chỗ đỗ xe.
Mình nhảy tót xuống thì thụt cắt cắt bấm bấm, ông vòng xe qua lại lần thứ ba mới đón được mụ hấp lên xe hể hả như trúng được làn vàng thoi.

Có rất nhiều bạn đọc blog của mình, thường hỏi mình có phải là nhà văn không? và nói rất yêu cuộc sống của mình, một cuộc sống êm đềm, không có đắng cay. 
Hôm nay nhân dịp hái được một rổ gai về để trang trí nhà cửa đón giáng sinh, nên mình nhân tiện trả lời luôn là mình chưa từng và không phải là nhà văn.
Cuộc sống của mình bao gồm rất nhiều đắng cay và ngọt ngào.
 Là một phụ nữ không còn trẻ, không hề đẹp, không có bất cứ bằng cấp gì, hơi béo lại còn(quá) thấp, buồn vui thất thường, ăn uống loạn xạ, thích viết về những điều bình thường đơn giản trong 24 giờ đồng hồ trôi qua mỗi ngày.

Hôm nay dù bị mấy cành gai bật tưng vào má đau điếng nhưng tất cả lũ gai cùng quả hồng chín đỏ đã trở thành những đóa hoa trên bậu cửa, ngoài hiên nhà đón chào mùa đông.

Khi tất cả cây cối ngủ đông trơ trụi lá, bầu trời lạnh xám, thì những quả hồng hoang dại đỏ tươi nằm lẫn trong khóm lá thông xanh mướt thơm lừng nhựa thông bỗng trở thành những chấm đỏ vui tươi ấm áp nồng nàn. 
Đó là lí do để gai góc cũng có thể trở thành niềm vui.
                                              Sấu chua.

                                           Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat