Sáng hôm qua chạy như cờ lông công. Chiều về tới nhà chả thiết làm gì, đượi ra bán hàng rồi gào lên thảm thiết thèm ăn một cái gì đấy mà cụ thể thì không biết là món gì? Ủn giai lên nấu cho nồi cháo trắng, thế là vác nồi cá kho ra, trộn cá vào cháo, nhẹ nhõm mát hết cả ruột, xong bữa tối, không kêu ca phàn nàn đòi hỏi gì từ chồng con nữa. Chết không chừa cái thói dễ nuôi :-))))
Sáng dậy, tập thể dục xong, nấu tiếp một nồi cháo nấm với rau. Ngon miệng khủng khiếp :-))).
Ăn xong còn lượm theo một củ khoai lang luộc tráng miệng. Chẳng nghĩ tới một ngày mình có thể đạm bạc rau cháo khoai sắn làm vui thế này!
Ăn xong dọn dẹp bếp núc xong xuôi thì bầy hầy bảo giai:
-Em chán công việc. Chán ăn. Chán anh. Chán cái vũ trụ này lắm rồi :-))).
Giai bảo:
- Thế em chui vào chăn mà ngủ một giấc cho sướng.
Mình thì ghét nhất cái việc ngủ ban ngày. Thế nên cứ nghe đến từ Ngủ trong lúc mặt trời còn chói chang là mình giãy lên như đỉa phải vôi.
Giai nghe có vẻ thấy tình huống xấu, vợ ăn không thích, ngủ không thích...là dở rồi :-))).
Giai chuồn. Mình ngồi bần thần mất mấy phút thì đứng lên mò ra một quả dừa.
Ngắm, vần quả dừa mấy vòng thì cất.
Cất một lúc lại chạy tới đem ra. Xoay xoay mấy vòng rồi thõng thượt cất.
Cất xong lần thứ ba thì hết cơn hâm.
Chả dừa chả bánh gì sất. Mặc quần áo, chải đầu, bôi bôi chát chát, xịt xịt, quàng khăn rồi đi ra khỏi nhà.
Có những ngày như hôm nay, nó dở hơi vô cùng! Chả biết mình thích gì? muốn gì? Khó chịu không thể tả được!
Vừa nghĩ lóe lên được là thèm ăn chè đỗ đen đặc. Nhưng nấu ra được bát chè đỗ đen đặc bây giờ lại là chuyện hòan tòan khác.
....
Ngoài vườn mẫu đơn đã chồi lên khỏi mặt đất, hoa hồng cũng đã nẩy chồi mới.
Mưa có lúc rì rào. Chim đã về lại vườn cũ. Gió đã bắt đầu thỏang lại mùi của nhựa cây đang dâng lên đầy ứ... mà sao lòng mình vẫn chưa xuân ?
Sấu chua.
Žádné komentáře:
Okomentovat