Stránky

2018/04/09

Bãi biển của những đứa trẻ không có biển

Đêm thứ sáu cuối tuần nàng trở về nhà trên chuyến tàu cuối cùng trong ngày và sau hai tuần liền không về nhà và sau cả tuần vùi đầu trong phòng giải phẫu học với những tay chân đầu...ngâm trong lọ. và sau một kì thi nói căng thẳng.
Mắt nàng đen như mắt con gấu trúc.
Mẹ nhìn nàng xót xa, còn nàng thì cười nói lả bả.
Bận quá, con đã cắt tóc cho thật ngắn, để không tốn thời gian gội đầu sấy tóc, Hôm nay con đi thi nên đánh mắt đen, thoa son cho cảm thấy mình đẹp lên, con muốn cảm thấy mình nữ tính hơn để bù vào khoản đầu tóc cũn cỡn. Thi xong con lau mắt cho nhẹ nhõm nhưng chưa thật sạch, chứ không phải mắt con đen vì thiếu ngủ đâu, mẹ đừng nhìn con như thế.
 Ôi con gái tôi♥

Thứ bảy mẹ đùn hết việc cho bố, thế là hai mẹ con ăn cùng nhau, nắm tay chơi trò xem phim và nắm cả tay nhau ngủ mới gọi là hâm.
Chủ nhật, mẹ dậy trộn một bát nộm to gồm 5 củ su hào và 3 củ cà rốt, kho một nồi cá nục vật vã để nàng xách lên trường cho cả hai anh em, sau đó hai mẹ con vận quần áo thể thao, giầy thể thao lang thang vào rừng.
Định chỉ đi một lúc thôi thế mà càng đi càng thích, rừng, hồ, cánh đồng, những ngôi nhà gỗ nhấp nhô hiện ra trong màu nắng vàng mật ấm áp miên man.
 Nàng bảo con sẽ dẫn mẹ đến một " bãi biển" của bọn con hồi bé.
Vượt qua một cánh rừng nhỏ, một hồ nước mênh mông hiện ra, một bãi cát nhỏ bé như thể chừng một căn phòng 100m2 thôi, nhưng cát trắng mềm mịn êm như một bãi nhung.
Nàng kể con hay chạy qua đây, nên một hôm con phát hiện ra bãi cát này, những lúc nước rút bọn con thường lội nghịch nước và mỗi lần nghịch con lại nghĩ về bãi cát ở biển Lăng Cô - Việt Nam mình mẹ ạ.
                                                    ....
Hai mẹ con nằm dài bên nhau trên bãi cát mịn, gối đầu lên thảm cỏ và lá khô suốt cả mùa đông, giờ bỗng trở thành một chiếc gối thiên nhiên êm ái thơm ngai ngái mùi mùi đất mùi nước mùi lá bạch dương. Nhắm nghiền mắt lại, để thu vào hồn tiếng sóng vỗ ì oạp chạy từ xa lan nhẹ vào bờ, tiếng vờn nhau của những đôi uyên ương vào mùa yêu đương lan trên mặt nước loang loáng ánh mặt trời chói chang.
Những quả thông khô thi thoảng đáp rụng xuống xung quanh chỗ hai mẹ con nằm, gió xuân mới miên man lên tóc, lên mắt, lên má ấm sực.
Bầu trời xanh ngắt lẫn vào mặt nước bao la, cỏ cây run rẩy dưới ánh mặt trời chói chang vàng óng, những ngọn núi xa xa vẽ về một đường chân trời ngút ngàn kì vĩ.
Mẹ cứ nằm yên lặng trước một mặt hồ bát ngát và nghĩ mãi về cái " bãi biển" nhỏ này của con.
Thì ra một đứa trẻ có cội nguồn là một đất nước có bãi biển dài hơn 4000km, nhưng lại sinh ra trên một đất nước không có biển, thì một bãi biển trong tâm trí con là một dải cát nhỏ nhoi của một cái hồ nhỏ nằm lọt thỏm trong một khu rừng nhỏ giữa châu Âu vậy sao???
Nơi này con nô đùa hồn nhiên trong một nỗi liên tưởng về một đất nước được gọi là quê hương như vậy sao???
                                            ......

Cuộc sống đã trôi đi như thế trong những khoảnh khắc tuyệt diệu như thế - vào những buổi chiều tháng tư như thế  ♥
                                                                      Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat