Stránky

2018/04/09

Thứ sáu, ngày cuối tuần, gái học có một tiết, sau bữa trưa đã thấy ném balo cái uỵch vào nhà.
Léo nhá léo nhéo bảo con phải đi thư viện lấy sách, xong thấy nhà im phăng phắc cả chiều.
 Nhà lên đèn, mẹ vào buồng gái thấy gái cuộn tròn trong chăn ngủ như cún.
Khua gái dậy ăn tối với bố mẹ.
Ăn xong, bố tập đàn, hai mẹ con nối đuôi nhau đi tắm.
Tắm xong mẹ chả rẽ ngang rẽ dọc nữa, chui tọt vào phòng gái.
Hai mẹ con ôm nhau, véo tai, véo mũi, cấu chí nhau một hồi, thì chuyển qua bàn tán về bún cá, bánh đa cua, na, ổi... các thứ các thứ, chắc đi học ăn cơm tây nên gái thèm món Việt, mà gái này buồn cười lắm cứ thèm món Việt thì món đầu tiên gái réo là bánh đa cua.
Loại bánh đa cua gánh gái ăn ở đầu Bảo Khánh _ Hàng Trống, bánh đa gánh vỉa hè, chỉ có bánh đa, rau rút, rau muống rồi chan gạch chua lên thôi, chứ không phải loại ăn với đủ thứ chả lá lốt, giò chả lủng cà lủng củng đâu.
Chí chóe một hồi hồi chả hiểu ai là người tắt đèn tối om.
Nửa đêm tỉnh dậy, giật bắn mình thấy chân thì lủng lẳng chơi vơi giữa giường với sàn nhà, mông thì lạnh toát vì bị kéo chăn, tay thì "biến mất" một bên, sờ sờ một hồi thì thấy cái đầu đầy tóc của gái gối lên tay mình tê dại, rúc trong nách mẹ ngáy pho pho ♥
 Định ủn lại ngủ tiếp, nhưng nhìn gái ngủ ngon quá, không nỡ ủn, gái bảo dạo này con ngủ ở kí túc xã cũng hay bị mất ngủ, nhưng cứ về nhà là con ngủ ngon, thích ngủ, muốn ngủ cả ngày.
 Mẹ tha cánh tay tê dại về phòng mình ngủ tiếp, trong giấc ngủ về sáng mẹ vẫn thấy hơi hướm thơm tho của con gái♥
Sáng dậy, tuyết rơi trắng xóa trên những mái nhà, những ngọn cây, nhưng cảm  giác vui vẻ và ấm áp lại ngập ở trong lòng.
Mẹ chợt nhận ra bấy lâu nay mẹ bị thiếu Tình Yêu, nên mẹ cứ thấy buồn bã trống trải. 
Khi các con đi học hết, lại bận rộn chẳng có mấy khi cả nhà quây quần với nhau.
Mẹ cứ tưởng mẹ nghĩ về các con là đủ, nhưng chưa phải là đủ, và chẳng biết bao nhiêu mới đủ?
                                     .......
Mới biết đàn bà chỉ sống với đàn ông thôi là chưa đủ, đàn bà cần cả tiếng chí chóe của trẻ con trong nhà. Tiếng chúng nô đùa, tranh nhau ăn cái nọ cái kia, tiếng cãi nhau khi rửa bát quét nhà, tiếng chúng bá vai bấu cổ cõng nhau phơi quần áo...tiếng hờn giận thút thít... tiếng đàn, tiếng sáo vang lên ở góc nhà mỗi đêm... 
Những âm thanh sống động yêu thương là linh hồn của tổ ấm♥
                                   .....
Ước gì các con mình bé mãi, để mỗi tối mình không phải chìm trong cái cảnh ông kia mắt phải xem một trận đá bóng trong vô tuyến, mắt trái xem một trận đá bóng trong  máy tính, tay trái ôm cái guirta dây sắt, chân phải quờ cái guirta dây nhựa, thỉnh thoảng lại liếc vào taplety đọc lời bài hát, rồi ông gõ, ông đập, ông hát ông ổng, đã thế thỉnh thoảng ông còn không tha cho mình, ông đưa mắt về phía mình vừa hát vừa hỏi: ồn thế này có sao không em ?
Sao là xao hả dời ?
                                                             Sấu chua,

1 komentář:

  1. Bác viết hay thế mà ít viết trên trang này quá

    OdpovědětVymazat