Stránky

2016/04/12

Dung nhan của mùa xuân.

 Trưa nay lại giở bài cùn ra diễn. Diễn đi diễn lại không thấy gượng gì cả.
-Trưa nay mình ăn gì em nhỉ?
- Em chả biết.
- Anh đi mua con cá về nhé.( mình được tự động hiểu là mình sẽ kho con cá)
- Bây giờ kho cá em sẽ điên đấy.
-.........im lặng....rất chi là im lặng...
- Pưng một cái trên Fb( báo có comment )
- Thôi anh lên nấu nồi cháo ăn trưa vậy.
Bữa trưa có cháo sườn hẳn hoi nhé. Thơm phức. Nước sườn ninh được hớt sạch váng mỡ. Cháo sánh vừa tới, không đặc, không loãng. Có nhiều rau củ hạt thả thêm vào cho thơm và không ngấy nhé. 
Buổi trưa yên lặng, nắng lên vàng nhẹ ngoài vườn. Thứ nắng như một dạng dung nhan rạng rỡ tinh khiết của mùa xuân.
Tiếng con chim sâu bé tí khe khẽ rỉ rả trong lùm cây anh đào đang căng mẩy hàng ngàn, hàng vạn những nụ hoa xanh nứt mờ những đường chỉ trắng muốt.
Đôi khi người ta lấy nhau về chỉ để ngồi ăn cháo với nhau thôi à?
Ăn trong sự tĩnh lặng của mùa xuân. Thứ tĩnh lặng trào dâng nhựa sống.
Chồng xay hạt tiêu trong cái cối gỗ nhỏ xíu. Hạt tiêu xay mịn rơi xuống bề mặt sóng sánh của bát cháo trắng lấm tấm xanh, lấm tấm đỏ của đỗ, của rau củ.
Mùi tiêu cay xè thoảng lên quyện với mùi gạo chín trong nước xương ngọt lịm.
Bình an đậu trên những chơi vơi mong manh mỏng mảnh. 
Đôi khi để nhìn ra ta đã đi băng qua biết bao những cung đường quanh co sỏi đá gập ghềnh.
                                       
                                                                   Sấu chua.

Žádné komentáře:

Okomentovat