Có cảm giác như " túi đựng thời gian" của mình bị ai véo trộm ý. Vừa hôm nào dọn dẹp nhà cửa đón tết. Thế mà hôm qua đã phải dọn dẹp nhà cửa trở lại. Tiễn Tết.
Chiều hôm qua giặt giũ phơi phóng quần áo, lau bụi, lau nhà cửa, vứt bỏ hoa cũ héo. Lau dọn tủ lạnh... bao nhiêu là việc.
Làm xong, mở cửa sổ thông khí các phòng, rồi đóng trở lại, bật lò sưởi cho ấm, đốt vài ngọn nến thơm, thấy lòng nhẹ nhõm khoan khóai.
Sáng nay dậy đặt một nồi đậu xanh, đậu dẹt, đậu vàng làm súp, mùi hành mùi tỏi mùi tiêu bốc lên thơm lựng, vặn nhỏ lửa bỏ trên bếp cho chín dừ. Uống chanh ấm rồi thay đồ tập tạ với yoga 80 phút, quay ra bếp là vừa xong nồi súp. Nồi súp cả nhà sẽ ăn trong cả ngày.
Bữa trưa giai to chỉ việc đặt cơm, xào rau hoặc luộc thế là xong. Đời giản dị như một bữa cơm rau, thế mà mình lại thấy vui, thấy thích thú, công nhận mình giờ dễ nuôi hơn cả chó cún :-)))))
Chiều nay sẽ đi chợ mua rau củ mới, mua khoai sọ, mua đậu phụ, mua nấm tươi, mua hành mua giá chuẩn bị cho ngày mai giỗ ông nội bọn trẻ con. Mình định nấu vài món chay cúng ông, hỏi giai to là hồi còn sống ông có thích ăn thịt không? giai to bảo có, vì thế có thể mình sẽ nấu thêm tôm vào các món ăn, để tưởng nhớ và tôn trọng thói quen của người quá cố. Nhưng mình tin dù nấu rau củ thì các món ăn của mình vẫn thơm ngon, đẹp mắt vì mình sẽ nấu với tất cả lòng thành kính mà mình có!
Tháng 2 đã trôi qua rất nhanh.
Mình bắt đầu tơ tưởng đến tháng 3. Trời ấm dần lên, mình sẽ ươm đậu, trồng bầu trồng bí...
Mình bắt đầu có quyền mơ đến nắng vàng trời xanh và mình sẽ không còn rầu rĩ nhầu nhò như một tờ giấy bản bị vẩy nước.
...
Gõ đến đây nhìn ra ngoài trời thì thấy tuyết bay lất phất, nẫu hết cả lòng mề :-)))
Thằng con hôm qua lên trường tha theo một cái bánh chưng bố gói to nặng lặc lè. Chàng hoan hỉ bảo con sẽ rán lên làm bữa ăn sáng, đảm bảo mấy thằng tây ở cùng sẽ điếc mũi. Hôm trước tết, nó đã cho mấy thằng tây ăn thử rồi, khen ngon rối rít, mình nghe biết vậy nhưng đồ rằng, ăn bánh chưng dính răng, chúng nó chạy mất dép :-))).
Dưới tuyết lạnh đám húng dũi vẫn len lỏi mọc, len lỏi xanh tươi, nhìn thấy chúng nó mới biết thiên nhiên thật là đẹp và mãnh liệt. Ngắt vài cọng rau tươi đưa hết mũi hít hà, mùi sương lạnh giá quện với mùi tinh dầu bạc hà thơm ngát, thật là dễ chịu!
Chẳng cần đi tìm những nơi xa xôi, hạnh phúc bé nhỏ luôn hiện hữu xung quanh mình, thò tay là hái được, trời ơi :-)))))
Cứ thỉnh thỏang giai bé lại thông báo có thằng bạn học bị " tuột xích". Hồi phổ thông giai tòan học với bọn siêu giỏi, siêu thông minh. Giờ lên đại học, nhiều đứa hoặc là phân tán tư tưởng, hoặc là quản lí quĩ thời gian cá nhân không tốt, hoặc là chủ quan, hoặc gì gì đó, mặc dù vẫn siêu thông minh, nhưng đã rơi rụng trên đường đi kiếm tìm tri thức. Nghiệm ra một điều, không phải là thông minh, không phải là giỏi quyết định... mà là có kiên định, kiên trì và kỉ luật để đi hết con đường mình đã chọn lựa hay không mới là quan trọng!!!
Hôm qua trước lúc ra ga tàu, con bảo con chỉ muốn ở nhà với mẹ, lười đi học quá, mình bảo nếu ở được không chán thì cứ ở, mẹ thích có con ở nhà lắm :-)))
Chàng xốc ba lô lên và đi mang theo mấy cái bánh chưng cho lòng bớt buồn nhớ mẹ :-)))
Tối tối mình lại bánh chưng rán online cùng nhau vậy nhé :-)))
Sấu chua.
Žádné komentáře:
Okomentovat