Cuối tuần anh thường đi thẳng từ công ty về nhà trên chuyến tàu vét cuối ngày cách nhà mẹ 200 cây số.
Bữa tối anh hay ăn luôn trên tàu vì khi về tới nhà thường đã quá muộn cho một bữa ăn thường nhật.
Tàu liên vận châu Âu toa kín như máy bay, mỗi tội hay bị chậm, lí do chậm thì nhiều vô kể. Đến nỗi những chuyến tàu đúng giờ cũng khiến người ta vui.
Mẹ thấy anh thường về nhà với khuôn mặt rất mệt. Mệt vì cả tuần làm việc. Mệt vì ngồi nhiều cùng máy tính. Mệt vì áp lực công việc. Mệt vì điện thoại. Mệt vì cuộc sống thời số hóa. Và có lẽ còn rất nhiều mệt mỏi nữa mà mẹ không thể nhìn thấy, cũng có thể cả không cảm nhận nổi.
Có những buổi đêm hai mẹ chat cùng nhau, chào nhau 5 -6 lần mới chịu đi ngủ. Có những khi hai ba tuần anh mới về, những tuần lễ như thế, anh thường nhắn tin cho mẹ từ giữa tuần là cuối tuần này con về nhé, vé con đã mua từ đầu tuần, con muốn về nhà quá. Và mẹ nghe thế vui cả tuần. Có phải tất cả các bà mẹ đều dễ vui như thế không?
.....
Anh lục bếp hỏi xin cái khuôn sắt, mẹ bảo thích khuôn nào cứ việc khuân. Khuôn gì mẹ cũng có, sắt, silicon, gốm, sứ... vuông, tròn, chữ nhật, trái tim, bông hoa, cá, lợn... anh chọn vài chiếc xâu xấu đem đi. Tính anh nó thế, mẹ biết. Mẹ bảo lấy đi, lấy đi, anh bảo thôi để mẹ dùng, con chỉ cần thế là đủ. ĐỦ.
Anh lôi sách nấu nướng của mẹ với em ra săm soi, chụp ảnh hàng loạt, rồi mủm mỉm bảo:
- Con thích tập nấu vài món Việt Nam, vài món Ý, vài món Tiệp, vài món Pháp, nướng vài loại bánh đơn giản để ăn.
- Đã hết cái thời đàn ông ngồi chờ phụ nữ nướng bánh cho ăn rồi mẹ ạ.
- Thỉnh thoảng đi ăn quán thì thấy rất thích, nhưng nấu ăn thì đỡ tốn kém và mình nhận ra có nhiều món mình cũng có thể nấu rất ngon được mẹ ạ.
-Cũng rất thích khi mình biết rõ mình đang ăn gì?
- Buổi chiều xách làn đi chợ cũng vui mẹ ạ.
Mẹ nghe hàng loạt các lí do anh nêu ra khi quyết định tự học nấu ăn.
Một loạt các chuyến biến vô cùng hay ho đang ngấm ngầm chảy giữa các thế hệ đàn ông Việt từ Ông tới Bố tới Con trai đây rồi chứ đâu :-D
Phẩm chất đàn ông đang được trang bị thêm nhiều khái niệm mới :-D.
Đời sống cuốn tất cả chúng ta đi trong những vòng xoáy cuồng bạo.
Biết Sống, trở thành một phẩm chất quan trọng.
Biết sống không phải chỉ là biết kiếm ra nhiều tiền. Sở hữu những căn hộ cao cấp. Lái những siêu xe đắt tiền. Khoác lên mình những bộ đồ đắt giá.
mà biết sống đôi khi chỉ là biết sống chậm lại. Biết đơn giản để có đủ thời gian cảm nhận những vẻ đẹp đa chiều của đời sống.
Là biết nấu cho mình một bữa ăn thong thả, có hiểu biết, có chọn lọc.
Là sống nhẹ nhõm, không phải gồng mình lên, buồn vui tự nhiên như cành hoa đến thì phải nở, như hết ngày lại đến đêm.
Thỉnh thoảng nhìn anh mẹ lại nhắc mình đang ở đâu giữa cuộc đời, gân guốc, quanh co, nhiều khó nhọc nhưng cứ bình an mà dấn bước.
Sấu chua.
Žádné komentáře:
Okomentovat