Hai mẹ con lái xe chở nhau, chở luôn cả đồ đạc cho con lên kí túc xá.
Ý định là sáng đi chiều về.
Năm nay cu định cư ở tận tầng thứ 10. Đồ đạc thì vẫn như năm ngóai. Nhanh thế cơ, vừa mới hôm nào bịn rịn đưa con đi nhập trường mới, về buồn cả tuần không nguôi.
Vẫn chăn gối, bát đũa, gạo mắm, nồi niêu, sách vở... nhưng dòng sông của cuộc đời đã chảy đi những khúc khác xa rồi!
Xếp hết đồ đạc vào phòng, cu hỏi mẹ có muốn uống chút trà nóng không?
Hai mẹ con hai cốc trà xanh nóng hổi, mở toang cửa sổ tầng 10, kéo 2 cái ghế ra ngồi trong ánh nắng buổi chiều của " một mùa hè rớt lại".
Một bãi cỏ xanh mướt trải dài bát ngát mênh mông.
Những mái ngói đỏ lô xô trong ráng chiều êm ả.
Một vạt rừng xanh thẫm phía xa xa.
Những đám mây trôi bồng bềnh phiêu lãng.
Tự nhiên lòng mềm nhũn.
Chẳng vội nữa.
Chẳng bận nữa.
Chẳng...về nữa... Thế là xong.
Cuộc đời này có gì là không ngẫu hứng được chứ?
...
Hí hí, hị hị, hì hì.
Gửi xe vào bãi đỗ qua đêm có người trông vì xe đầy hàng tranh thủ nhặt nhạnh lúc buổi trưa.
Hai mẹ con rũ sạch " bụi trần". Khóac tay nhau bắt tầu điện ngầm vào phố.
Đời lenh keng vui như thể chuyến tàu điện ngày tết.
Mua hai que kem, hai mẹ con vừa mút mát vừa kể chuyện trên một hòn đảo đầy cây xanh giữa sông.
...
Cứ lững thững đi, không mục đích, không cần điểm đến, điểm dừng.
Chui xuống một quãng bờ sông, đầy gió, đầy âm thanh, đầy những nụ cười, đầy tóc, đầy mắt...và nắng miên man vàng...!
Những cặp tình nhân ngồi thả chân xuống nước của dòng sông đang chảy...
Những chiếc bàn gỗ hoang dại quyến rũ...
Những cốc bia vàng óng sóng sánh thơm mềm môi đàn ông đàn bà...
Những chiếc thuyền neo đậu hờ hững...và cả những chiếc thuyền bỏ bến trôi đi...
Trên bến...dưới thuyền...đời hình như vẫn tấp nập rất đỗi!!!
...
Những con thiên nga trắng muốt, nghểnh nghểnh cổ về phía người những người...
Những con vịt giời xanh biếc bơi lội tung tăng...
Những con bồ câu cọ cọ mỏ vào những ống quần bò thỏng thả bẻ bánh mì...
Hai mẹ con trèo lên một chiếc thuyền mầu nâu cũ kĩ tỏa ra mùi khói chiều...
Mùi khói chiều không có mùi cơm.
Mùi khói chiều tỏa ra từ một bếp than hồng rực.
Ba anh trai người Ý râu tóc đen xì, vui tính. Người nướng mực, người nướng tôm, người trộn salat, người thái bánh mì...
...
Mặt trời đỏ rực hắt trên sông.
Con thuyền chòng chành một cách êm dịu.
Mực nướng, tôm nướng, cà nướng, bí nướng, ớt cũng nướng ...tất cả ngọt lịm và được rưới lên những thìa oliu trộn rau thơm xanh nhuyễn.
Véo những mẩu bánh mì còn nóng mềm, nhấp vài ngụm vang trắng ...lưỡi cứ muốn líu lại...con thuyền vẫn bồng bềnh!
Những con chim chao lượn rồi kêu tha thiết gọi nhau trong ánh chiều chạng vạng.
Đã quá lâu rồi, mình đã quên không còn nhớ nổi hoàng hôn trên sông êm ả đến thế!
Đã quá lâu rồi mình không còn muốn ao ước cho đời mình đổi thay!!!
Hoàng hôn tắt dần đem theo cả những khao khát đi thật xa! Rất xa!!!
...
Lang thang len vào những con phố nhỏ, gạch đá gồ ghề, ánh đèn đường nâu vàng u mê.
Mua vài mẩu kẹo chỉ vì thơm không phải vì thèm!
Đêm dần đen lại.
Chân mỏi dừ một cách dễ chịu.
Hai mẹ con trèo lên tầu điện quay về chỗ ngủ.
Ngủ một giấc thẳng tưng.
Thỉnh thỏang, không sắp đặt. Đời đã trôi một cách dễ chịu, ngoài tất cả sự tưởng tượng tầm thường!!!
Sấu chua.
Žádné komentáře:
Okomentovat